LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 350

“Tốt hơn cho ai?” Ted vặn lại. “Chắc như bắp rằng không tốt hơn
cho anh. Và nó cũng chẳng tốt hơn cho em.”

“Thực ra là có đấy. Anh không biết...”

“Tốt hơn hết hai đứa nên trao đổi chuyện này một cách riêng tư
đi.” Ông Dallie có vẻ ngượng ngùng, nhưng thực ra không phải
vậy. “Tối nay bố mẹ sẽ ăn tối ở câu lạc bộ. Như bình thường thì
bố sẽ mời cả hai đứa cùng tham gia, nhưng tình hình có vẻ căng
thẳng quá.”

“Bố nói đúng về chuyện căng thẳng đấy,” Ted nói. “Cô ấy dính
phải một kẻ điên nào đó vẫn đang ở ngoài kia chĩa súng vào cô
ấy, và con muốn cô ấy ở chỗ con có thể để mắt đến cô ấy được.”

“Bố nghi ngờ chuyện cô ấy, bị tổn hại gì ở đây đấy.” Ông Dallie
tiến về phía cửa ra vào. “Ngoại trừ với màng nhĩ của cô ấy.”

Cánh cửa khép lại sau lưng ông. Ánh mắt chăm chăm khiển
trách của Ted, cùng với bộ quần áo ẩm ướt và đồ lót dính bết vào
người cô, khiến cô nổi hết cả da gà. Cô nện gót đi xuôi hành lang
tới phòng ngủ của cô và quỳ xuống trước va li. “Em đã có một
ngày vất vả,” cô nói khi anh sải bước vào phòng đến sau lưng cô.
“Giờ anh cũng có thể đi được rồi đấy.”

“Anh không tin nổi em lại để họ làm phiền em!” anh kêu lên.
“Anh cứ tưởng em cứng rắn hơn cơ đấy.”

Cô không ngạc nhiên vì anh lật tẩy được bố anh. Cô lôi từ trong
balô ra một cái túi xếp gọn gàng các món đồ vệ sinh cá nhân.
“Em đói lắm, và em cần tắm.”

Bước chân anh dừng lại. Tấm đệm thở dài khi anh ngồi lên trên
mép. Từng giây từng giây trôi qua, cho đến khi anh nói khẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.