LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 348

“Càng lúc càng tốt đẹp làm sao, đúng không ạ?”

“Tạm thời thôi. Cho tới khi mọi thứ đâu vào đấy.”

Cô muốn hỏi theo ông chính xác ra đó có thể là khi nào, nhưng
rồi lại đổi ý. Ông dẫn cô vào một phòng ngủ sơ sài trang bị đồ nội
thất giản dị, toàn loại sản xuất đại trà theo kiểu thời kỳ đầu
nước Mỹ; một cái giường đôi phủ chăn chần in hoa văn hình
học; một tủ quần áo, một ghế đệm và thêm một chiếc ti vi màn
hình phẳng nữa. Căn phòng được sơn cùng màu nâu như các
phòng khác trong nhà, và va li của cô, cùng với mấy thùng đồ,
được đặt trên sàn nhà lát gạch trơn. Qua cánh cửa tủ để mở, cô
nhìn thấy toàn bộ quần áo của mình được treo trên một thanh
gỗ còn giày dép xếp gọn gàng thành hàng phía dưới.

“Francie đã không ít lần đề nghị trang trí chỗ này cho ông ấy,”
Dallie nói, “nhưng Skeet thích đơn giản. Cháu có phòng tắm
riêng đấy.”

“Hoan hô.”

“Phòng làm việc của Skeet ở ngay phòng ngủ kế bên. Theo như
bác biết, ông ấy chẳng dùng nó làm cái chết tiệt gì cả, nên cháu
có thể thu xếp làm đồ nữ trang ở đấy. Ông ấy sẽ không để ý đâu,
trừ phi cháu làm mất cái điều khiển ông ấy cất trên nóc tủ hồ
sơ.”

Cửa trước đóng sầm lại, và ngay cả kênh Golf cũng không thể át
được tiếng bước chân giận dữ kèm theo tiếng gầm cật vấn của
đứa con cưng của Wynette. “Cô ấy đâu rồi?”

Ông Dallie nhìn chằm chằm về phía hành lang. “Tôi đã bảo với
Francie lẽ ra chúng tôi nên ở lại New York thì hơn mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.