LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 347

Skeet ném cây tăm vào trong bụi rậm. “Dạo này hiển nhiên
Người có vẻ phải làm việc quá giờ rồi.”

Cô đã nhìn thấy ngôi nhà nhỏ bằng đá theo phong cách nông
trại của Skeet vào lần đầu tiên khám phá khu nhà Beaudine. Hai
ô cửa sổ kính trượt trổ sát cửa ra vào sơn một màu nâu khó tả.
Một lá cờ Mỹ, vật trang trí duy nhất, bơ phờ rũ xuống từ cây cột
gần lối vào trước nhà.

“Trong lúc chuyển đồ, chúng ta đã cố gắng không làm xáo trộn
quá mức đồ đạc của cháu,” ông Dallie nói trong lúc giữ cửa ra
vào mở ra cho cô.

“Chu đáo quá.” Cô bước vào phòng khách gọn gàng không chút tì
vết được sơn màu nâu nhẹ hơn một chút so với cửa trước và bị
choán hết cho bởi hai cái ghế nâu cao cấp đặc biệt xấu xí chĩa
thẳng về phía chiếc ti vi màn hình phẳng cỡ lớn treo trên tường.
Bên trên nó, ở chính giữa bức tường, treo một cái mũ cao bồi
rộng vành sặc sỡ. Nét thẩm mỹ đích thực duy nhất trong căn
phòng toát ra từ một tấm thảm màu nâu đất đẹp đẽ tương tự
thảm trong văn phòng bà Francesca, một tấm thảm Meg ngờ là
không phải do đích thân Skeet lựa chọn.

Ông cầm điều khiển bật kênh Golf. Phần rộng rãi đối diện với
cửa ra vào gồm một phần hành lang và căn bếp tiện dụng với tủ
bếp bằng gỗ, quầy bếp trắng và một bộ các can thức ăn bằng
gốm được tạo hình như những ngôi nhà nông trại nhỏ kiểu Anh.
Một chiếc ti vi màn hình phẳng nhỏ hơn treo phía trên chiếc
bàn ăn tròn bằng gỗ có bốn chiếc ghế xoay lót đệm.

Cô theo sau ông Dallie bước dọc hành lang. “Phòng ngủ của
Skeet ở cuối hành lang,” ông nói. “Ông ấy ngáy kinh lắm đấy, vậy
nên có lẽ cháu sẽ muốn mua một ít nút bịt lỗ tai.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.