LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 3 - Trang 146

mới thấy bóng Tông Lệnh quay về. Tiếp đó, Tiêu Như liền nghe
thấy có tiếng quạ kêu, âm thanh rất quái dị, rõ ràng là tín hiệu -
Viên lão đại biết đêm nay Hồ Bất Cô phục kích Lạc Hàn chưa
chắc đã thành công, trước nay hắn không dễ dàng ra tay nhưng đã
ra tay là nhất định toàn thắng cho nên hắn còn chuẩn bị sẵn lớp
phục kích thứ hai, vì không muốn làm tổn thương lòng tự tin của
Hồ Bất Cô cho nên cả Hồ Bất Cô hắn cũng không báo cho biết.
Tiêu Như nghe được tín hiệu nọ, biết nó chỉ có một hàm nghĩa -
“phục kích thất bại”.

Mai phục của Bí Tông môn cũng không thể lưu Lạc Hàn lại, xem ra

Tông Lệnh truy kích không được công tích gì, trận này đã bại!

Tiêu Như chợt vươn người đứng dậy, lắc đầu, vung tay áo.

Trên tay áo nàng dường như có bột lân tinh, vung một cái, trên

sườn núi thoáng hiện một vùng lập lòe màu xanh như đom đóm.

Đó rõ ràng là một tín hiệu, chỉ thấy trên một cái cây lớn dưới

dốc lập tức có bóng người vút đi, chính là Hồ mã Thạch Nhiên
không rõ tung tích từ sau trận chiến ở bãi Bạch Lộ. Bóng hắn lao
vút vào không trung, tay rung lên, một cây pháo hoa bùng lên chiếu
tỏ một vùng trời đêm, sau đó hắn kêu lớn: “Trường Xa!”

Hơi của hắn cực dài, âm thanh dày rộng, tiếng truyền vọng

trong gió sông đêm khuya, bốn bề cây cối tựa như dậy sóng, hai
chữ “Trường Xa, Trường Xa, Trường Xa…” vang dội, kế đó chỉ nghe
cây cối xào xạc cuồn cuộn, hai bờ Tần Hoài không rõ có bao nhiêu
nhân mã hành động trong bóng tối. Hồ Bất Cô dưới thành Thạch
Đầu chợt rung động, ống tay áo rách nát phất phơ, trên mặt lại lộ
vẻ vui mừng. “Thì ra đại ca còn bố trí người, đại ca tới rồi!”

Thủ hạ của hắn ai nấy nghe tiếng mà vui mừng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.