LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 3 - Trang 159

Văn Hàn Lâm tiếp tục nói: “Mối hận thứ hai, ta hận Viên đại,

hận trời cao để ta và hắn sinh cùng thời. Mười năm nay, Văn Hàn
Lâm ta đường văn khó có thể ngôi cao vào triều, sống nơi điện các,
võ không thể rúng động giang hồ, độc bộ thiên hạ, tất thảy đều vì
hắn.”

Văn Hàn Lâm chợt ngửa cổ uống cạn chén rượu, than: “Hận!

Đáng hận!”

Tiêu Như không khỏi dâng lên lòng thương hại. Nàng an ủi: “Tụ

thủ đao cùng Đàm cục bách bộ của huynh, giang hồ ngày nay, kẻ hơn
được không nhiều, dẫu có so với Thần Long cũng chưa chắc thua
kém là bao.”

Văn Hàn Lâm khoát tay. “Võ công thì thôi không nói - ta không

thắng nổi hắn, đó là điều chắc chắn. Nhưng đấu thế lực, ta
dẫu có xem như thắng được hắn, người đời sau cũng sẽ bình phẩm
nói ta ỷ vào ưu thế gia tộc. Đối phó với một người xuất thân tay
trắng, ta có thắng như thế nào thì cuối cùng cũng không tránh
khỏi thắng mà không võ, đây đã chủ định là mối hận thứ hai của
ta.”

Hắn gục đầu trầm tư một lát rồi mới chăm chú nhìn Tiêu

Như. “Muội có biết mối hận thứ ba của ta là gì không?”

Tiêu Như giật mình, tay vuốt mái tóc, mắt lộ vẻ nghi hoặc.

Văn Hàn Lâm nặng nề nói ra từng chữ: “Là muội!”

Trên mặt Tiêu Như thoáng hiện nụ cười khổ. Văn Hàn Lâm lạnh

lùng nói: “Là muội đã hủy đi cảm giác hạnh phúc khi bản thân có tất
cả của ta. Hai mối hận trước, đời này ta dốc hết sức có lẽ còn có thể
trừ bỏ, nhưng mối hận này chỉ e sẽ là nhân sinh trường hận thủy
trường đông rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.