LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 3 - Trang 171

do kỷ, nhưng chính lúc mọi người đang trầm trồ, hắn vừa thoát ra
ngoài trận liền một chân điểm ra, biến thế rơi xuống thành thế
phóng đi, người đã vút theo hướng Lạc Nhi của hắn. Mễ Nghiễm
biến sắc, quát to: “Bắn!”

Mưa tên phóng đi, Lạc Hàn “hừ” một tiếng, Lạc Nhi cũng hí nhẹ,

một người một lạc đà đều đã trúng tên nhưng thế chạy không giảm,
xông thẳng vào mảnh rừng nọ.

Thạch Nhiên hô một tiếng: “Đuổi!”

Lạc Hàn đã bị thương, khó khăn lắm mới đả thương được hắn,

vả lại xem ra thương thế không nhẹ, giờ họ không đuổi thì còn đợi
lúc nào? Họ chẳng còn quan tâm đến mai phục trong rừng mà Tiêu
Như cảnh cáo, nhất định phải hoàn thành công việc của chiến dịch
này!

Trên sườn núi, Văn Hàn Lâm vừa thấy Trường Xa sắp tiến vào

rừng, chén trong tay đã bị hắn bóp vỡ rơi xuống đất, kêu loảng
xoảng.

Dọc con đường từ sườn núi tới khu rừng bờ đối diện liền có một

loạt âm thanh lạ lũ lượt vang lên, giống như truyền hiệu lệnh từ cái
chén vỡ đi.

Lạc Nhi mà Lạc Hàn đang cưỡi bị trúng tên vào háng, nhưng nó

cũng biết đang là lúc cấp bách, không hề dừng lại, năm mươi bộ
đối với nó mà nói chẳng qua là vài cú nhảy, chớp mắt đã vào được
mảnh rừng nọ. Mảnh rừng kia chỗ thưa chỗ rậm, thưa thì không che
nổi trăng, rậm thì có thể ẩn núp. Một người một lạc đà liền vòng vèo
trong mảnh rừng đó. Lạc Hàn chuyển lượn vài ba vòng đã dẫn Trường
Xa vào trong mảnh rừng chưa đầy hai trăm mẫu mọc giữa khoảng gò
trũng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.