LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 3 - Trang 172

Thế chạy của Trường Xa quả nhiên chậm lại, lợi thế chiến xa

của họ đã bị rừng cây hạn chế nhưng họ cũng nhân thế phong tỏa
kín khu rừng đến giọt nước cũng không lọt. Lạc Hàn lại ngoặt hai
vòng, không lối để lùi, hắn giống như không hề vội trốn chạy,
ngược lại còn quay đầu cười với Thạch Nhiên. “Phiền phức của
ngươi tới rồi.”

Thạch Nhiên cả kinh, lúc này hắn cũng đã phát giác. Lúc trước

nhận được cảnh báo của Tiêu Như, hắn đã biết trong rừng này
nhất định có mai phục. Có điều hắn trước nay khinh thường hào
kiệt giang hồ, kể cả thế lực lớn như Văn phủ Giang Nam hắn cũng
không để vào mắt, chẳng tin bọn chúng có thể đọ cứng với Viên môn.
Chỉ thấy hắn sầm mặt xuống, quát: “Trong rừng có phục kích, Mễ
Nghiễm, huynh đi hướng trái, Thường huynh dừng lại phòng địch,
còn lại theo ta tiến đánh.”

Hắn vừa dứt lời, phân bố xong xuôi, chỉ thấy Lạc Hàn bỗng hú

dài một tiếng, tung mình nhảy thẳng lên một cây bạch dương. Cây
bạch dương nọ mọc rất cao, mọi người nãy giờ còn chưa kịp đưa
mắt nhìn, giờ bị bóng dáng hắn dẫn dắt, ngửa cổ ngoảnh nhìn mới
phát hiện trên ngọn cây nọ quả đang có mai phục!

Lạc Hàn xem thế cục cực chuẩn, giống như lúc hắn còn đang

cách thành Thạch Đầu trăm trượng thì đã đoán biết được Hồ Bất
Cô bày trận ẩn mình ở đó. Hắn rõ ràng đã nhìn ra cây bạch dương nọ
chính là nơi tồn tại mắt trận trong mảnh rừng này. Sau khi biết
bản thân mắc bẫy của kẻ khác, tuy tình thế nguy cấp nhưng hắn
cũng nhanh chóng đưa ra phán đoán. Đêm nay hắn vốn theo hẹn
với Tông thất song kỳ mà tới, biết mình cùng bọn họ không có thù
hằn gì sâu. Viên môn đột nhiên xuất hiện, đó rõ ràng là do bọn họ
để lộ tin tức. Nhưng bọn họ quyết không tự dưng châm ngòi tranh
đấu giữa mình và Viên môn, xem ra hẳn là mượn dao giết người,
vậy thì nhất định còn có người khác rình rập! Lạc Hàn hắn há lại là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.