LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 3 - Trang 193

trong màn đêm nhưng vẫn rất bắt mắt. Hoa Trụ cả kinh, trong
lòng dậy lên mối bi thương vô hạn: Đó là dấu hiệu mật của Viên
môn, Thạch Nhiên đã gặp nạn.

Mũi pháo hoa đó rất chói lọi. Trong Viên môn, màu xanh là đại

diện cho Thạch Nhiên. Trong lòng Hoa Trụ quặn đau, hắn biết
Thạch Nhiên hẳn đã bị hại…

Pháo hoa đó chỉ khi nào có nhân vật quan trọng trong Viên môn

gặp nạn mới được phóng.

Đó là một loại buồn đau và tưởng niệm.

Hoa Trụ chẳng thèm nghĩ ngợi, lập tức gọi một tiếng, trong

doanh vốn có người trực đêm, đáp tiếng xuất hiện. Hắn gọi lại,
căn dặn mấy câu rồi đi tới chuồng ngựa, dắt ra một con khoái
mã, lật người nhảy lên rồi phi về hướng thành Thạch Đầu.

Gã binh sĩ nọ hỏi với từ đằng sau hắn: “Công tử, ngài không

mang theo người cùng đi cứu viện sao?”

Trong gió, Hoa Trụ nói lớn: “Trường Xa báo nguy, nhất định

chẳng phải vì sức của mình Lạc Hàn, kẻ nhúng tay vào hẳn là Văn
phủ, sợ là cũng không chỉ có mình chúng. Đem theo người chỉ e cũng
sẽ rơi vào toan tính của chúng. Huống chi lỡ bọn chúng điều cả
nhân mã trong quân tới, cho nên trước hết ngươi hãy truyền dặn
toàn doanh cảnh giới. Nếu không, ghềnh Hổ Đầu mà mất, chúng
ta càng chẳng còn đất lui về phòng thủ.”

Hoa Trụ thúc ngựa phi men sông, ngựa hắn cưỡi là khoái mã,

thêm vào thuật cưỡi ngựa tài ba, lộ trình tám, chín dặm đối với hắn
chỉ chớp mắt là tới. Chính lúc hắn sắp tới thành Thạch Đầu, khi
đang quành ở một khúc ngoặt, phóng bên bờ Tần Hoài, giữa dòng
Tần Hoài chợt có một con thuyền nhỏ trôi ra, cùng hắn ngược

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.