LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 347

hoàng gia, y phục không thể tùy tiện như ngày thường, nha hoàn hầu hạ
nàng giúp nàng chọn trang phục, búi tóc long trọng, đeo đồ trang sức tôn
quý.v..v…sửa sang một chút đã mất nửa canh giờ.

Trong cung phái tới xe ngựa đã sớm dừng lại trước cửa Hạ phủ, khi Diệp

Hòa lên xe ngựa liền một đường hướng hoàng cung chạy đi, sau đó tiến vào
cửa cung cũng không có dừng lại mà tiếp tục phóng nhanh về phía trước.
Diệp Hòa kỳ quái hỏi cung nhân đánh xe, lấy được trả lời lại là: “Chủ tử
phân phó, nói ngài thân thể không khỏe nên phải dùng xe thay đi bộ.”

Diệp Hòa không khỏi chắc lưỡi hít hà, thái hậu suy nghĩ chu đáo cho

nàng, xem ra cũng không phải người khó chung đụng.

Xe ngựa dừng lại trước viện, phía ngoài chỉ có thị vệ trông chừng không

thấy những người dư thừa khác, thoạt nhìn vô cùng thanh tĩnh.Diệp Hòa
vừa đi theo cung nhân vào, trong lòng âm thầm nhớ lại lễ nghi giáo quan
dạy, tính tiếp theo sau đó hành lễ thỉnh an thái hậu thế nào để tránh đến lúc
đó luống cuống tay chân.

Nhưng sau khi Diệp Hòa đi vào sân, nhìn thấy ai đó nghiêng người ngồi

trong đình bát giác,nhàn nhạt giương mắt nhìn sang.Diệp Hòa như bị điện
giựt, đem lễ nghi gì đó quên sạch sẽ, thoáng cái há hốc mồm ngây ngẩn cả
người.

Chỉ thấy người trên ghế đá ngọc bóng loáng trong đình, trước mặt là bàn

nhỏ hình tròn để một bộ trà cụ lưu ly, khói xanh lượn lờ phản phất mùi
thơm, vương gia phong thần tuấn tú khí chất trong trẻo lạnh lùng đang nhàn
nhã thưởng thức trà, nghe nói nguy hiểm cận kề cần xung hỉ lấy nàng để
xua đuổi bệnh tật!

Nam tử mặc cẩm bào ô kim nhìn qua sắc mặt vẫn tái nhợt tỏ rõ đang

bệnh không phải giả nhưng làn da hắn vốn đã trắng. Đôi môi đỏ sẫm như
nhuốm máu cũng là thật nhưng hắn từ trước đến giờ vẫn thế a! Huống chi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.