LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 345

Không phải muốn giở trò lưu manh là được rồi, Diệp Hòa thở phào nhẹ

nhỏm, nghi ngờ hỏi: “Ngươi muốn treo lên đấy làm gì?”

“Thắt cổ.”

“......”

Khóe miệng Diệp Hòa co rút, cảm giác vô lực dâng lên nhìn đai lưng

dùng tơ vàng khảm phỉ thúy ngọc thạch đắt tiền, cả người run rẩy có loại
vọng đọng đem ngu ngốc này đánh mấy quyền rồi đạp thêm mấy phát:
“Ngươi sáng sớm chạy đến sân nhà ta để chết hả?”

Tú Thiểu Thược gật đầu, lã chã chực khóc nhìn nàng: “Hòa Hòa nàng

phải gả cho người khác, ta sống còn có ý nghĩa gì?”

Nghe nói xong lý do, Diệp Hòa không nói hai lời đưa tay túm lấy đai

lưng trong tay hắn. Đôi mắt hoa đào của Tú Thiểu Thược trong nháy mắt
lóe sáng: “Hòa Hòa, ta biết mà, ta biết nàng không nỡ nhìn ta chết!”

“Không phải.” Diệp Hòa lắc đầu giải thích: “Ta chỉ muốn giúp ngươi

treo lên.”

“......”

Thần thái rực rỡ trên mặt Thiểu Thược nháy mắt cứng đờ, ánh mắt u oán

phóng thẳng vào nàng, tản mát ra một cổ cường đại oán niệm.

Đang ở Diệp Hòa chuẩn bị giúp hắn treo đai lưng lên cây bỗng nhiên

một trận tiếng bước chân dồn dập vang lên, ngay sau đó giọng nói hỗn hễn
của nha hoàn cách viện truyền tới: “Tiểu thư, thái hậu nương nương sai
người truyền ý chỉ, triệu tiểu thư lập tức tiến cung.”

Nghe nói như thế, Diệp Hòa phát hiện cái người rõ ràng công bố muốn

tìm cái chết thở phào nhẹ nhõm, không khỏi âm thầm buồn cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.