LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 344

hắn nhảy xuống hồ. Bất quá khi đó phong lưu tiêu sái, lúc này lại ảm đạm
ưu thương.

Ánh mắt phát giác cẩm bào hắn mặc có dính chút bùn, Diệp Hòa cau

mày âm thầm suy đoán, hắn rốt cuộc dùng cách nào vào? Leo tường? Bò
chuồng chó? Mặc dù có phần thái quá nhưng tuyệt đối với những người
hành động khác thường làm ra!

Diệp Hòa thở dài một hơi, khép lại áo choàng trên vai đi ra ngoài, hướng

đến chỗ hắn, tò mò hỏi: “Tú thiếu gia, ngươi sao lại ở đây?”

Như không nghe thấy có người gọi mình, Tú Thiểu Thược vẫn ngẩng

đầu nhìn cây ăn quả, thẩn thờ trầm tư.

Thấy người từ đầu đến cuối chỉ lo khát khao nhìn chằm chằm ngọn cây,

Diệp Hòa trăm mối vẫn không có cách giải,rốt cục không nhịn được hỏi:
“Ngươi có phải đang suy nghĩ làm sao có thể đem trái trên cây hái xuống
phải không?”

Lần này hình như đã hỏi đúng trọng điểm, Tú Thiểu Thược rốt cục

nghiêng đầu nhìn nàng, giọng nói sâu lắng hàm chứa ẩn tình hô: “Hòa
Hòa......” Diệp Hòa như bị rắn độc bò lên người chấn động cả người run
run, còn muốn hỏi hắn có phải nóng rồi không, lại thấy hắn nhích tới gần
một bước đồng thời đưa tay cỡi thắt lưng của mình.

Hắn không phải muốn cỡi quần áo ấy chứ? Nghĩ đến tên sắc lang này nổi

tiếng gần xa cùng làm rất nhiều chuyện hoang đường, Diệp Hòa phòng bị
lui về phía sau một bước, theo bản năng hỏi: “Ngươi muốn làm cái gì?”

Tú Thiểu Thược cởi xuống đai lưng nhưng ngay sau đó rồi lại ngửa đầu

nhìn về phía ngọn cây, vẻ mặt chân thật nói: “Ta đang suy nghĩ phải làm
sao mới có thể treo cái này lên?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.