LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 385

Trong bóng tối vô hạn, Diệp Hòa mơ hồ nghe thấy tiếng người ầm ĩ, âm

thầm lấy sức rốt cục khó khăn nhướng ra một khe hở, bỗng ánh sáng chói
mắt đâm vào khiến con ngươi ran rát, đợi đến khi thích ứng mới chăm chú
nhìn lại, chỉ thấy một người tóc tai bù xù, hai mắt sưng đỏ đang ngồi bên
giường oa oa.

"Hòa Hòa,nàng tỉnh rồi? Nàng tỉnh rồi!" Khuôn mặt Tú Thiểu Thược ánh

lên vui mừng, đầu tiên là hỏi sau là khẳng định, trên mặt đa phần không tin
nổi. Diệp Hòa vốn định đứng dậy nhưng người không còn chút khí lực,
đành phải nằm phịt xuống gấp giọng hỏi: "Kỳ Mạch...... hắn thế nào?"

"Kỳ Cửu?" Vẻ mặt Tú Thiểu Thược vốn vui sướng bỗng sựng lại, ngay

sau đó nói: "Không chết được!"

Diệp Hòa hít sâu một hơi, khổ sở nhíu lại lông mày,cắn răng hỏi: "Rốt

cuộc thế nào?"

"Hòa Hòa, nàng đừng kích động." Tú Thiểu Thược biến sắc, vội vàng kể

rõ chi tiết: "Hắn không có chuyện gì hết, Kỳ Cửu từ nhỏ đã được hoàng
thượng sủng ái, chẳng qua tội chết có thể miễn tội sống khó tha, vương vị
của hắn đã bị phế truất, vì ngăn cản miệng lưỡi quan viên hoàng thượng
đành phải ban lệnh đày hắn rời xa biên thành."

Phế truất tước vị, đày đi biên thành...... Diệp Hòa trong lòng yên lặng

niệm lại, mỗi lần lặp lại trong lòng đau đến thở không nổi…là nàng hại
hắn.

"Hòa Hòa, nàng nhất định đói bụng rồi có muốn ăn cái gì cứ nói ta phân

phó hạ nhân đi làm, trù tử Tú phủ tuyệt không thua ngự trù trong cung đâu
nga."

Bị một câu Tú Thiểu Thược đánh cho thức tỉnh, Diệp Hòa vội nghiêng

đầu ngắm nhìn bốn phía ——giường làm từ nhũ kim loại khắc hoa văn, tủ
treo quần áo bằng gỗ Tử Đằng, bàn trà sơn son viền vàng. Lúc này Diệp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.