LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 441

chúng ta bị truy sát tại cánh đồng tuyết không?”

Hắn nheo mắt khẽ gật đầu, bình tĩnh đáp: “Nhớ được.”

Không muốn có gì giấu giếm giữa hai người, Diệp Hòa giương mắt nhìn

hắn,rồi chậm rãi giải thích: “Lần đó thiếp thiếu chút nữa chết tại đó là Bát
gia đã cứu thiếp, lúc ấy chân của thiếp bị tổn thương nặng thiếu chút nữa
tàn tật là y trị lành cho thiếp, khoảng thời gian đó......”

Thời gian lặng lẽ trôi qua, Diệp Hòa đem từng ly từng tý chuyện trải qua

giữa nàng cùng bát gia giải thích rành mạch, y chăm sóc nàng,nàng thiếu ân
tình y. Lúc này có thể đem mọi chuyện nói ra hết thảy Diệp Hòa trong lòng
không còn áp lực, đối với bát gia cũng không còn loại tình cảm thường nào
cả, những thứ nàng thiếu y cũng đã trả hết.

Nhưng sau khi Diệp Hòa đem lời nói xong, Kỳ Mạch lại nhíu đôi lông

mày, hỏi: “Hôm đó nàng cứu y chỉ vì báo ân?”

Diệp Hòa gật đầu, phát hiện thần sắc của hắn có cái gì không đúng, sốt

ruột hỏi: “Có chuyện gì sao?”

Hai đầu lông mày Kỳ Mạch vẫn không có dấu hiệu thả lỏng: “Lần đó bị

truy sát tại cánh đồng tuyết, chúng ta suýt nữa đã mất tánh mạng, nàng có
biết những thích khách kia do ai phái tới không?”

“Người nào vậy?” Diệp Hòa lắc đầu hỏi, trong lòng bất giác dâng lên

chút đầu mối.

“Đó là một tổ chức thần bí ẩn nấu nhiều nơi, mấy năm gần đây mới

nhanh chóng quật khởi, vì không có cứ điểm cố định, ngay cả quan phủ
cũng không thể một lưới bắt trọn bọn họ.”

Kỳ Mạch ngữ điệu chậm rãi đến chỗ này thì ngừng lại, Diệp Hòa tim

nhảy trật một nhịp,cuối cùng nghe thấy hắn trầm giọng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.