LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 452

không vui nói: “Quá nguy hiểm, ta không cho chàng đi!”

Kỳ Mạch thần thái tự nhiên mặt không đổi sắc, ngữ điệu thoải mái như

bình thường: “Nàng không cần lo lắng, người lãnh binh chỉ điều binh khiển
tướng mà thôi không nhất định phải ra chiến trường, có nguy hiểm gì chứ?”
Nói đến đây bật cười nhìn nàng, giọng mang theo kêu ngạo trêu chọc: “Sao
rồi, chẳng lẽ nàng còn chưa tin năng lực của phu quân?”

Sắc mặt Diệp Hòa vẫn không tốt, nói tiếp: “Nhưng vì sao chàng phải

muốn xuất chinh? Ở tại Bình Lạc Thành, trải qua cuộc sống yên tĩnh nhàn
nhã không được sao?”

Kỳ Mạch nhìn chằm chằm nàng, lắc đầu nói: “Không được.”

Diệp Hòa không vui vùng vẫy tránh thoát khỏi ngực hắn, hỏi: “Chàng

không muốn an phận thủ thường ở đây, cố ý muốn dẫn binh xuất chinh vì
không nỡ rời xa quyền lực, không nỡ bỏ đi địa vị cùng vinh hoa, đúng
không?”

“Nữ nhân ngốc.” Kỳ Mạch nhíu mày trách mắng, cánh tay vươn đến lần

nửa kéo nàng vào lòng, rầu rĩ thở dài: “Ta không nỡ vì nàng thôi......”

Diệp Hòa ngẩng đầu: “Cái gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.