LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 492

Diệp Hòa dừng bước quay đầu lại cau mày nhìn hắn, trong đôi mắt tràn

đầy tìm tòi nghiên cứu, không biết hồ lô tiểu nhân hèn hạ kia đang chứa cái
gì?

“Nhìn cái gì?” Da Tô gằng lên, sau đó đem chủy thủ ném trả lại cho

nàng, giọng nói vẫn mang theo tự cao tự đại không ai bì nổi: “Gia đói
bụng! Nàng ở đây cắt một ít thịt sói, lát nửa ta về nướng ăn!”

Thì ra đã đói bụng rồi, người này từ nhỏ quần áo đưa tới tay cơm tới há

mồm, sống sung sướng không cần đụng đến tay chân. Tuy Da Tô vương tử
cùng Kỳ Mạch đều được sinh trong gia đình đế vương, từ nhỏ sống an nhàn
sung sướng hưởng hết vinh hoa phú quý không biết nhân gian khó khăn
nhưng khác nhau ở chỗ y là con trai độc nhất có thể không chút kiêng kỵ
muốn làm gì thì làm nhưng Kỳ Mạch thì khác lúc nào cũng phải đề phòng
khắp nơi, còn phải cùng đám huynh đệ tranh đấu, hơn nữa tâm trí cùng cơ
mẫn cũng không bằng Kỳ Mạch, tóm lại y chỉ là một vương tử bị chiều
sinh hư.

Diệp Hòa khom lưng ngồi xuống, dùng chủy thủ rạch bụng mở ngực một

con sói, cắt lấy mớ thịt ngon nhất, tẩy đi máu, lột đi lớp da bên trên. Một
loạt công tác chuẩn bị làm tốt, Da Tô cũng vừa vặn ôm một mớ cửu khô trở
về, y móc ra ống dẫn đốt nhóm lửa nhanh chóng thấp sáng cả sơn động.

Diệp Hòa đem hai miếng thịt chia ra xiêng xong mới nhích đến gần đống

lửa nướng. Đương nhiên Da Tô rất đói, giờ ngửi được mùi thịt như có như
không, nuốt xuống một ngụm nước miếng. Nghĩ tới bản thân lưu lạc đến
tình cảnh thế này đều tại tên vương tử hèn hạ vô sĩ kia, Diệp Hòa cố ý chỉ
nướng chín một miếng thịt sói, miếng còn lại chỉ nướng sơ qua, đang muốn
đưa miếng thịt chưa chín cho Da Tô bỗng nhiên nghĩ đến cách Hoàng Dung
đối phó Âu Dương Phong, ngay sau đó áp dụng đưa que chín cho y: “Ăn
đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.