LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 56

nhếch lên nụ cười giễu cợt hài hước mở miệng: “Tiểu Hòa Nhi,nàng cùng
bổn vương quả nhiên duyên phận không cạn a.”

Diệp Hòa bị hắn gọi”Tiểu Hòa Nhi” cả người run lên,da gà nổi lên rụng

đầy đất,thở dài thật tình nói: “Sao ta lại cảm thấy cái này gọi là oan gia hẹp
lộ nhỉ?”

Thiếu niên treo ngược giữa không trung, cánh tay trái bị đâm thủng vai

vô lực buông thỏng khẽ đung đưa,hiển nhiên sau khi bị thương đã không
còn bao nhiêu khí lực,chỉ có tay phải cầm thật chặc một sợi dây thừng,khớp
xương ngón tay đã phiếm xanh trắng tất nhiên dùng hết sức.Một đầu khác
của sợi dây cột vào trên tảng đá lớn hơi lồi lên cách vách đá nửa
thước.Diệp Hòa nhất thời hiểu được,khó trách trong số những thi thể kia
không có Hắc Phong cùng Khiêm Tiểu vương gia,chắc chắn là đoàn người
bọn họ trước đó sắp bị thích khách đuổi theo,tiểu vương gia này liền ẩn
thân để đám người Hắc Phong đem thích khách dẫn dắt rời đi,xem ra cũng
là một kế thoát thân tốt.

Diệp Hòa nhìn tiểu vương gia tính tình quái đản tàn bạo không ai bì nổi

lúc này lại nghèo túng,nhìn không khỏi có chút hả hê,ở bên vách núi khom
người ngồi xổm xuống như xem náo nhiệt ngó chừng hắn,dù bận vẫn ung
dung hỏi: “Từ phía trên đi xuống thì rất dễ nhưng Khiêm tiểu vương gia
ngài có nhớ có cách nào từ dưới đi lên không nhỉ?”

Thiếu niên khẽ nheo lại hai tròng mắt,ánh mắt vẫn lạnh tanh như việc

không liên quan đến mình hừ lạnh một tiếng nói: “Nàng cứ nói đi?”

“Vương gia là chờ Hắc Phong đến cứu ngài đúng không.” Diệp Hòa tự

hỏi từ đáp,trên cao nhìn xuống nhìn của hắn,lúc này lại ném thêm một vấn
đề: “Nhưng lỡ như Hắc Phong dẫn dắt đám thích khách kia rời đi sau bất
hạnh bị giết hoặc trước lúc hắn quay về ngài chống đỡ không nổi rơi
xuống,vậy thì làm sao bây giờ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.