LỜI ANH MUỐN NÓI - Trang 109

“Chúng ta đang giả làm tình nhân, nhớ không?” Anh nói, quả quyết

ôm Sandy khi cô ráng đẩy anh ra lúc hàng người di chuyển.

“McCade...”

Anh dùng cả hai tay ôm quanh eo cô, kéo cô đối mặt với anh. Sandy

nhận ra đây chỉ là một trò chơi nữa của anh. Anh vốn thích bày trò.

Trò chơi này liên quan đến nhập vai. Cô đã luôn nghi ngờ McCade sẽ

thành công trước ống kính cũng như đã thành công phía sau nó, và giờ cô
càng bị thuyết phục hơn bao giờ hết. Anh đang diễn như thể anh yêu cô, và
cái nhìn nồng nhiệt trong mắt anh có thể dễ dàng tưởng nhầm là thật.

“Có ai ở đây biết chúng ta đâu,” cô cự nự.

“Em chắc không?” anh phản pháo. “Em chẳng bao giờ biết ai có thể ở

gần - một nhân viên của em hoặc một thành viên trong đội ngũ của
Harcourt. Thành phố Phoenix không lớn đến thế đâu.”

Anh cười trước cái nhìn ngờ vực của cô. “Nếu em không tin thế, thì tối

thiểu hãy nghĩ rằng đây là cơ hội để thực hành ngôn ngữ cơ thể đi,” anh
nói. “Thôi nào, ai đang nhìn chúng ta cũng sẽ nghĩ rằng em không thích
anh lắm đâu.”

Hàng người lại đi, và McCade buông Sandy ra khi họ bước tới. Cô giơ

tay nắm lấy tay anh.

“Thế này đúng kiểu của em hơn.” Cô liếc anh từ khóe mắt. “Thế đã đủ

thuyết phục khán giả của chúng ta - dù chẳng mống nào thèm chú ý đến
chúng ta - là em thích anh chưa, McCade?”

“Khởi đầu thế là được,” anh nói với nụ cười, nhẹ đan tay họ vào nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.