LỜI ANH MUỐN NÓI - Trang 107

Nỗi thất vọng tràn lên trong cô. Sao anh có thể ngồi nhìn mình như

thế, như thể anh bị tổn thương vì mình đã không kể cho anh toàn bộ sự thật,
trong khi chính anh là người từ chối mở lòng và kể cho mình hay điều gì đã
gây nên những ánh đau thương mà mình nhìn thấy trong mắt anh?

“Chắc rồi,” cô nói. “Một lúc nào đó. Như là ngay sau khi anh kể cho

em nghe lý do anh rời Los Ageles quá vội vàng đến thế chẳng hạn.”

“Em nên đi.” McCade rời mắt đi. “Không sẽ muộn đấy.”

“Sớm muộn gì anh cũng phải kể cho em thôi.”

Khi đó anh nhìn cô, mỉm cười khi gặp ánh mắt cô. Đôi mắt anh ấm áp

và quá đỗi mãnh liệt đến nỗi Sandy thấy nghẹt thở.

“Sớm muộn gì anh cũng sẽ kể,” anh đồng ý, đoạn đổi chủ đề. “Tối nay

chúng ta đi xem phim có được không? Vì buổi họp tối nay em đã hủy
rồi...?”

Sandy do dự.

“Cho em chọn đấy,” anh nói, như thể đang ve vẩy lời dụ dỗ trước mặt

cô.

Cô nheo mắt nhìn anh. “Anh hứa là sẽ không bắt em xem bộ phim

toàn máu me, anh hùng với súng ống nhé?”

“Anh hứa.” McCade nói. “Mặc dù anh thực tình muốn xem phim mới

của Bruce Willis. Nhưng anh cũng biết em thích Bruce Willis cỡ nào...”

“Anh còn chưa kịp nghỉ lấy hơi kìa!” Sandy nói trong cơn giận giả tạo.

“Anh thề, và thậm chí còn chẳng dừng lấy một giây rồi mới nuốt lời.”

“Em thèm gặp Bruce Willis đến chết đi được. Đừng chối thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.