LỜI ANH MUỐN NÓI - Trang 79

Sandy có cảm giác mặt mình đỏ ửng. “McCade, em kiệt sức rồi.”

“Chỉ một điệu thôi, sau đó chúng ta về. Anh hứa.”

“Nhớ đấy nhé,” Sandy bảo khi anh dẫn cô ra sàn nhảy.

Vòng tay vạm vỡ của McCade bao quanh cô, và Sandy tự hỏi sao

mình lại đi phản đối. Nhảy với anh là thiên đường. Thiên đường tuyệt đối.
Cô chăm chú nhìn vào mắt anh, vòng tay anh siết chặt hơn, kéo cô áp vào
cơ thể lực lưỡng. Giữa họ giờ đây không còn một khoảng trống nào.

Sandy cảm thấy bàn tay McCade trên làn da trần lồ lộ sau lưng váy cô.

Anh chậm rãi dịch tay xuống, chạm vào cô dịu nhẹ và đầy kích thích.

“Đúng rồi.” Hơi thở anh thật ấm khi anh thì thầm vào tai cô. “Em nhớ

bước bốn đấy.”

Giật mình, Sandy nhận ra mình đang ve vuốt gáy anh, lùa tay vào mái

tóc dày mềm mại của anh. Cô đã theo bước bốn của McCade mà không
nghĩ ngợi gì. Cô đã biến cái ôm lịch sự, bình thường khi khiêu vũ thành sự
mơn trớn. Nhưng cô đã làm một cách tự nhiên, vô thức. Tuyệt, có lẽ còn hy
vọng cho mình về ngôn ngữ cơ thể.

“Cassandra.” Anh nói khẽ tên cô. “Em biết không, chẳng có gã đàn

ông nào trong phòng không nhìn chúng ta nhảy đâu.”

Cô cảm thấy tay anh dịch lên phía trên lưng, luồn vào dưới tóc cô.

Cảm giác sự đụng chạm của anh đã đến mức tội lỗi. Ngón tay anh khiến cô
vừa lạnh cứng vừa nóng bừng cho tới khi gần như choáng váng.

“Tất cả họ đang nghĩ Thằng cha may mắn.’” McCade cười trễ nái. “Và

em biết không, họ đúng đấy.”

Bản nhạc kết thúc, nhưng anh không buông ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.