LỜI CỦA GIÓ - Trang 88

còn mười ngày nữa thôi cả hai sẽ thật sự bước qua thời trung học . Đường
tương lai giành cho Khuê thênh thang rộng mở, nhưng với Duy thì lại khác.
Cô đã chọn lối rẽ ngang ngắn nhất để bước vào đời ở độ tuổi còn quá trẻ.
Cô vẫn chưa được trang bị chút chuyên môn hay kinh nghiệm nào để tìm
một việc làm. Biên thấy lo lắng cho Duy, nhưng có lẽ cô không hề biết và
cũng không cần biết vì cô đang ghét anh ghét đến tận kiếp sau luôn.
Xe ngừng trước nhà, Thắng hăm hở nhấn chuông. Phải hơn ba phút sau,
cổng nhà nó mới mở. Biên suýt kêu lên khi thấy người mở cổng là bà Hiệp.
Bà cũng trân trối nhìn anh rồi vội vã bước vào trong.
Biên không ngăn được tò mò:
- Ai thế Thắng?
Giọng Thắng lơ là:
- À bà giúp việc.
Rồi nó kéo Biên vào phòng riêng. Hai đứa tha hồ nghe nhạc, nhưng tâm trí
Biên vẫn bị chi phối bởi bà Hiệp
Anh khều chân Thắng:
- Bà giúp việc nhà mày tên gì vậy?
Thắng trả lời:
- Cả nhà gọi là dì Sáu
- Dì ấy làm lâu chưa?
- Chỉ độ chừng hai tháng
- Nhà Dì Sáu ở đâu mày biết không?
Thắng nhíu mày:
- Dì ấy nói ở thành phố này. Sao mày quan tâm tới bả dữ vậy?
Biên ngập ngừng:
- Tao thấy dì ấy giống người quen.
- Nhưng người quen tốt hay người quen xấu?
-Tốt. Rất tốt nửa là khác. Nhưng tại sao bà ấy lại ở nhà mày nhỉ?
- Để tao gọi dì ấy vào cho mày hỏi.
Biên xua tay:
- Không nên. Vì hoàn cảnh di Sáu mới đi ở cho gia đình mày, chớ gia đình
dì ấy không biết.Trước kia dì Sáu làm cho công ty Thanh Thuỷ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.