LỜI CỦA GIÓ - Trang 94

Biên đá trái khế non dưới chân:
- Buồn vì sự lẻ loi đơn độc của minh.
Duy khịt mũi:
- Anh hát cải lương chắc hay lắm.
- Anh chưa hát với ai bao giờ nên không biết.
Duy bĩu môi:
- Tin lời anh thì có chết.
Biên cười. Con mắt đa tình bỗng sáng rực:
- Duy nè! đừng thù anh tới kiếp sau nữa nghe?
Phượng Duy dài giọng:
- Nếu có kiếp sau, tôi nhất định tiếp tục thù.
Biên nói:
- Chắc chắn phải có kiếp sau rồi. Bởi vậy anh tinh chúng ta có duyên.
Phượng Duy quay gót:
-Không thèm nói chuyện với anh nửa. Cách nói của anh hợp với chị
Khuyên hơn.
Biên phật ý:
- Sao lại vội kết luận như thế. Anh buồn lắm đấy.
Duy thản nhiên:
- Rất tiếc tôi không làm anh vui được.
Dứt lời cô bước vội vào nhà, khép cửa lại.
Ngước lên, Biên thấy Lan Khuê đứng khoanh tay ngạo nghể trên balcon.
Biên nhếch môi vước ra. Khu vườn đang vắng lặng bổng râm ran tiếng
tiếng ve sầu. Anh lâng lâng một nổi buồn thật sự, nhưng lẽ nào anh không
phá vỡ được bước tường thành Duy cố bao quanh? Biên thích cô anh phải
vượt qua mọi chướng ngại để đạt được mục đích chứ, sao chưa chi đã chọn
thất tình làm bạn rồi.
Buổi cơm chiều tẻ ngắt rồi cũng xong. Biên ngồi lỳ trước máy tính, nhưng
không phải học mà chơi game.
Nhìn đồn hồ đúng mười giờ. Biên xách bịch mì gói xuống gõ cửa sổ nhà
Duy.
Đang ngồi học bài con bé ngó ra đầy cảnh giác:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.