LỜI CỦA GIÓ - Trang 96

Biên mừng rơn, anh đợi Duy mở rộng cửa là thẳng đường xuống tận bếp.
Đây là lần đâu anh được vào nhà Duy, mà lại vào tận bếp mới đáng kể chứ.
Đặt bịch mì gói lên bàn, Biên đảo một vòng mắt. Bếp nhỏ nhưng thật gọn
gàng, sạch sẽ, khiến anh không biết phải bắt đầu ở đâu.
Phượng Duy khoanh tay nhìn Biên như thách thức. Biên gãi đầu:
- Bếp gọn sạch quá anh sợ làm lung tung lên ghê.
Duy nói:
- Không sao. Tôi sẽ dọn lại hộ anh. Nhưng hỏi thật anh biết nấu mì không?
- Anh biết nấu cả cơm ấy. Nhưng tối nay anh chỉ nấu mì thôi. Duy phải ăn
một gói xem tài nghệ anh ra sao nhé.
- Nấu mì gói mà cần gì tài nghệ.
Biên múa mép:
- Cần chứ, không tin lát nữa Duy thử sẽ biết. Bây giờ Duy lên học bài đi.
Phượng Duy ngần ngừ rồi bước lên trên. Ngồi vào bàn cô nhìn những hàng
chữ trong vở mà chả nhớ được chữ gì. Để một người lạ vô nhà, ở một thời
điểm không còn sớm như thế này có nên không? Nếu mẹ hay nội biết, chắc
chắn cô sẽ bị mắng. Bởi vậy sẽ không có lần thứ hai đâu.
Giọng Biên vang lên:
- Mì gói đã xong, mời cô chủ ăn thử.
Phượng Duy xuống bếp, cô chun mũi:
- Thơm quá.
Biên mở nắp tô ra, Duy khen:
- Có cả hành lá, ớt tươi nữa. Anh tài thật.
Biên cười:
- Anh thấy những thứ này trong rổ trên kệ bếp và nghĩ nó dành cho mình.
Nào! Duy ăn đi.
Duy bồi hồi:
- Lâu ghê mới có người ngồi chung với tôi.
- Vài hôm nữa thế nào bác gái cũng về
-Sao anh biết?
Biên ngần ngừ:
- Anh đóan thế. Duy sắp thi bác phải về động viên em chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.