LỜI CỦA GIÓ - Trang 98

Duy tò mò:
- Bác không quan tâm, săn sóc anh sao?
Biên hơi mĩa mai:
- Có chớ. Nếu đó là sự quan tâm chăm sóc như anh nghĩ. Mỗi tháng anh
mổi gởi tiền cho anh ăn học đều đặn, anh chưa bao giờ gặp khó khăn về
tiền. Nó giúp anh có được nhiều thứ, nhưng không phải là tất cả.
Phượng Duy buồn buồn:
- Dầu gì anh cùng biết mặt ba mình. Còn tôi thì không.
Biên gật đầu:
- Anh có nghe bà nội nói về bác trai.
- Sao bà nội lại nói về ba tôi với anh?
Biên ngập ngừng:
- Anh và nội nói rất nhiều vấn đều, câu chuyện đẩy đưa tới ba em.
Duy nhíu mày:
- Dường như bà nội quen với ba anh thì phải.
- Đúng vậy, bà nội Duy quen biết với gia đình ba anh. Ông muốn gởi anh ở
đây cũng vì chổ quen biết ấy.
-Thảo nào ngày đầu tay xách nách mang tới đây, anh đã vổ ngực xưng là
khách của bà nội.
Biên sáng mắt lên:
- Duy vẩn còn nhớ à.
Phượng Duy ngưng đủa:
- Ghét ai chừng nào, tôi nhớ dai chừng ấy. Ây da! cay quá !
Duy ôm mặt đứng phắt dậy. Biên vộ vàng rót nước nóng trong ấm mang
tới:
- Em súc miệng đi.
Mặc kệ nước mắt tràn trụa, Duy nói:
- Hỏng thèm...
Rồi cô xuýt xoa ngồi xuống ăn tiếp. BIên tủm tỉm cười:
- Em... chì lắm !
Phượng Duy nhúng vai:
- Chuyện nhỏ ! tôi không thích vờ vỉnh như các tiếu thơ để người khác phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.