LỜI CỦA GIÓ - Trang 100

Duy nhếch môi:
- Không thích hợp thì đã không có chuyện xảy ra ban chiều. Chị Khuê khoe
với bạn trong lớp, anh là người yêu của chỉ và tụi nó đòi coi mặt.
Biên đứng dậy:
- Không lẽ em cũng tin lời Lan Khêu như các bạn trong lớp?
Phượng Duy bưng tô đi dẹp:
- Chị Khuê có người yêu là chuyện vui, dĩ nhiên tôi nên tin chứ.
Im lặng vài giây, Duy nghe Biên trầm giọng:
- Đế đó anh rửa. Em học bài đi.
- Anh không biết ý sẽ làm xáo trộn nhà bếp của tôi.
- Anh biết ý mà, sẽ không có gì xáo trộn nếu Duy tin vào anh.
Phượng Duy bước ra ngoài. Đêm dịu ngọt hương nguyệt quế. Lòng hoang
mang cô không hiểu Biên muốn gì ở mình mà kiếm chuyện đói bụng thế
này. Dầu anh muốn gì, hiện giờ Duy vẫn thấy vui hơn mọi ngày. Niềm vui
ấy như nhiều hơn khi Biên khẳng định không có gì với Lan Khuê.
Nếu Khuê nghe được những lời này, cô chị hợm hỉnh của Duy sẽ nghĩ sao
nhỉ? Bất giác Duy mĩm cười thích thú.
Biên đứng kế bên Duy:
- Anh rất thích khu vườn có nhiều gió này, cũng như ăn bếp gọn gàng ấm
cúng của em. Nó gợi cho anh nhớ tới mẹ. Hồi đó nhà anh cũng chỉ có hai
mẹ con. Mẹ anh đi dạy một buổi, một buổi ở nhà, bà vun vén trong ngoài,
chăm sóc anh từnh chút. Lúc đó anh vô tư sung sướng chớ không phải cực
nhọc như em bây giờ. Khi lên Saigon họ lúc rảnh là anh về với mẹ ngay,
đôi khi một tháng anh về hai ba lần.
Giọng Biên trầm uống đứt quảng:
- Bà mất vì viêm thận cấp tính. Thật đột ngột. Anh bị sốc suốt một thời gian
dài, tưởng không gượng dậy nổi.
Phượng Duy chớp mắt:
- Bây giờ anh đã bình tâm trở lại rồi phải không?
Biên gật đầu:
- Ba anh nói, anh cần một không khí gia đình, tứ mà ông không cho anh
được, bởi vậy ông đã gởi anh vào gia đình em với mong muốn anh sẽ lấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.