LỜI CỦA GIÓ - Trang 102

- Sao tóc Út mau dài vậy?
Thay câu trả lời, Út Trầm nhe răng cười. Nụ cười không hồn không vía
trông ngơ ngác đến tội nghiệp.
Duy chợt thở dài khi giọng bà Thảo the thé:
- Út Trầm đâu rồi? hừ! phá như quỷ mới đó xé nát tờ báo của người ta.
Bà Nhu có vẻ giận:
- Có xé thì mua tờ khác. Sao con la dữ vậy? tiền đây nè.
Bà Thảo hậm hực:
- Vấn đề không phải con tiếc tiền nhưng thú thật một mình con dọn dẹp hết
nổi rồi. Má không thấy dạo này cô Út quậy quá sao? Lâu lâu cũng phải cho
cô ấy đi khám lại chứ. Lỡ cổ lên cơn thì khổ.
Bà Nhu Gắt ngang:
- Mày chỉ giỏ độc mồm. Nó như thế mà nói lên cơn gì cơ chứ.
Lan Khuê giậm chân đùng đùng trên lầu:
- Ồn ào quá làm sao người ta học. Hay là con khỏi thi, ở nhà đi bán cho vừa
lòng mẹ và nội.
Tiếng nói của Khuê quả là có trọng lượng. Hai bà một bà, một mẹ đã im
thinh thít.Khu vườn lại leng keng tiếng chuông gió trên ô cửa gác xép. Biên
vắng nhà nên vừa rồi Khuê mới bộc lộ bản chất hỗn láo của nó ra như thế.
Duy không thi đại học nên bà nội đặt hết tất cả tin tưởng vào Lan Khuê.
Con bé cho mình quyền phách lối xấc xược với mọi người. Những lúc có
Biên ở nhà, Lan Khuê vẫn thích đóng kịch cho Biên xem. Chẳng biết anh
có biết Khuê đóng kịch không mà Duy thấy anh cũng vui vẻ thân mật với
nó giống như anh đối với cô . Điều đó khiến Duy khó chịu. Biên từng nói
không thích hợp với Lan Khuê kia mà. Nhưng anh đâu là gì của riêng Duy
để cô ghen.
Bất giác Phượng Duy đỏ mặt khi từ ghen thoáng qua tâm trí. Sau lại ghen
khi cô chả ưa Biên chút nào. Kể từ buổi tối anh tình nguyện nấu mì cho
Duy ăn tới nay, tình cảm của hai người đúng là có khác trước. Biên thường
xuốngnhà trò chuyện với cô hơn. Đã thi tốt nghiệp xong, Duy hoàn toàn
rảnh. Cô và Biên có nhiều buổi trưa ngồi ngoài sân nói đủ thức chuyện trên
trời, mặc kệ bà Thảo ra vào nguýt háy. Bà đay nghiến có vần có điệu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.