LỜI CỦA GIÓ - Trang 103

- Suốt ngày cặp với con trai, thế nào rồi cũng đẻ vài con rơi.
Duy tức lắm, cô sợ Biên nghe thì có nước độn thổ, Nhưng bà Thảo chỉ rao
lên những lúc không có Biên. Duy thừa hiểu tại sao. Hừ! Bà Thảo biết ba
của anh là người giàu lại có thế lực nên muốn giành anh cho Lan Khuê. Bà
thấy Duy trò chuyện với Biên thì mắng, nhưng luôn tìm đủ ly do để anh cận
kề Lan Khuê. Nào là cô bé hơi yếu môn hoá nhờ anh kèm hộ để nó vững
khi thi đại học và anh vui vẻ nhận lời làm Duy ngẩn ngơ giận mà không sao
nói được.
Cô Út Trầm nghêu ngao hát:
Ta đi bằng nhịp điệu
một hai ba bốn măm
Ta đi bằng nhịp điệu
Nhhịp điệu sao khác màu...
Duy bổng cau có:
- Út đừng hát bài đó nửa. Chán chết.
Mặt xụ xuống vì bị rầy, Trầm vùng vằng bước đi.
Có lần Tú Nhi khen cô Trầm đẹp, mà cô Út đẹp thiệt, có điều cái đẹp vô
hồn, trông sợ sợ làm sao. Mẹ bảo không ai cưới một người như cô Trầm, dù
cô có thể sinh những đứa con khôn ngoan xinh xắn.
Duy đã vô tâm hỏi:
- không ai cưới làm sao cô Út sinh những đứa con xinh xắn khôn ngoan
được.
Mẹ chép miệng:
- Biết thế rồi, nhưng đời mà, ai đóan trước được chuyện gì sẽ xẩy ra. Bổn
phận của con là phải coi chừng Út Trầm cho kỹ, cô ấy như đứa trẻ, xổng ra
đường là phiền phức lắm.
Phượng DUy vô tư gật đầu. Cô Trầm như một đứa trẻ, Duy có bổn phận coi
cừng cho kỹ. Vào nhà Duy lấy gói snack tôm ra đưa cho cô Út. Đây là
những món quà vặt mà Biên mua để dành lúc hai đứa tán gẩu nhai cho đở
buồn miệng. Anh biết tật hay ăn vặt của Duy nên vờ nói thế thôi. Và cô
thấy ấm lòng khi nhận sự chăm sóc rất nhỏ của anh.
Trên bàn của Duy chất ba bốn quyển sách tin học. Biên... bắt Duy xem,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.