LỜI CỦA GIÓ - Trang 99

quan tâm chú ý tới mình
Biên ởm ờ:
- Nhưng tạo ấn tượng còn hơn là vờ vỉnh để người khác phải quan tâm.
- Tôi không hiểu ý của anh
Biên nheo mắt:
- Mì anh nấu ngon không?
Duy liếc anh:
- Ngon đến mức tôi phải rớt nước mắt.
Biên hỏi với giọng tự đắc:
- Thế có ai ngoài anh làm em khóc chưa?
Phượng Duy ngênh ngang:
- Chưa ai làm tôi khóc hết. Rơi nước mắt không phải là khóc.
Biên bổng trầm giọng:
- Trong đời anh chỉ biết khóc một lần đó là khi mẹ anh mất.
Duy tò mò nhìn Biên. Cô không tưởng tượng được khi khóc, anh sẽ như thế
nào. Trong đám bạn của cô, thằng An là mít ướt nhất, Duy đã thấy nó khó
mấy lần vì bị ba nó mắng. Những lúc ấy nhìn nó buồn cười hơn là tội
nghiệp. Duy không có ba, cô không biết khi bị ba mắng, mình có khóc
không? Từ lúc hiểu chuyện đời tới bây giờ, Duy chưa khi nào bị mẹ rầy.
Người hay lớn tiếng chê bai, mắng mỏ cô chỉ là bà Thảo. Duy tức lắm, như
vì mẹ, cô hoàn toàn làm thinh như mình có lổi. Mãi rồi cũng quen, Duy
xem những lời của bà Thảo như nước đổ đầu vịt.
Biên thở dài:
- Anh yếu đuối quá phải không?
Phượng Duy lắc đầu:
- Mong rằng anh không bao giờ phải khóc nữa.
Biên dịu dàng nhìn Duy:
- Em là cô bé đặc biệt mà anh đã được gặp.
Cô tránh ánh mắt anh:
- Như chị Khuê mới đặc biệt chứ tôi thì...
Biên nói ngay:
- Đặc biệt như kiểu Lan Khuê không thích hợp với anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.