LỖI ERROR 404
Plaaastic
www.dtv-ebook.com
Phần 3 (T77 - 79)
Một ngày bạn có mười tiếng là nhiều. Ngủ mười hai tiếng, nằm lăn
lộn, không làm gì, đi vệ sinh và tắm, thở, sống vô thức cho là khoảng ba
tiếng nữa. Nếu bạn ăn, nếu bạn nấu ăn, bạn bỏ thêm hai tiếng nữa vào quỹ.
Còn lại chín tiếng, bạn chọn Facebook, Candy Crush, cà phê với bạn bè,
chưa kể cả đi học và đi làm. Nói chung, bạn chẳng có bao nhiêu thời gian.
Tôi, tôi luôn có cả hai mươi tư tiếng.
Hai mươi tư tiếng rõ ràng, hai mươi tư tiếng nặng từng tích tắc, chờ
xem từng hơi thở của bản thân có chạy được hết cùng điếu thuốc qua môi,
xuống họng, lan vào ổ bụng rồi thở ra đằng mũi được không. Hai mươi tư
tiếng không một sự phân tán tư tưởng, hai mươi tư tiếng tôi ở một mình,
hai mươi tư tiếng của các giác quan lúc nào cũng căng như dây đàn vì
chúng hoạt động sáu, bảy năm nay chưa được một phút nghỉ. Hai mươi tư
tiếng tôi ngồi trước màn hình máy tính: phải viết đã, phải làm đã - tức là
dính với màn hình máy tính; giải trí một tí đã - cũng màn hình máy tính.
Nói chuyện với bạn bè thì cũng là qua màn hình máy tính nốt. Đầu thì chạy,
người thì lại què, bóng đè với tôi như cái chăn bông trên giường, lúc nào
cũng cuộn tròn và nặng trịch ở một góc nhà.
[24 tiếng] x [365 ngày] x [7 năm] = 61.320 tiếng = 3.679.200 phút =
220.752.000 giây của tất cả và của không gì cả.
Chất kích thích, thuốc, rượu và những thứ phê ngu xuẩn như keo chó -
nói chung các loại ma túy - đối với tôi là những chất gây mơ.