LỜI HỒI ĐÁP 1994 - Trang 196

“Đồ điên! Cậu lại bắt đầu có triệu chứng của bệnh yêu đơn phương rồi

đấy. Cậu định quyết tâm trở thành nhà yêu đơn phương chuyên nghiệp đấy
à? Bệnh nó vừa thôi!”

“Ô hay! Sao cậu lại nghĩ như thế được nhỉ! Lần này khác thật mà. Cảm

giác rõ lắm!”

Quả thực cảm giác là thứ không cần diễn tả bằng lời. Jeanne d’Arc là

một cô gái sôi nổi, hoạt bát, với cơ thể khỏe mạnh đầy sức sống gấp trăm
lần những cô gái mảnh khảnh ngoài kia. Từ nàng toát ra không khí vui tươi
hứng khởi gấp ngàn lần bài hát đang được bật vang dội trong câu lạc bộ âm
nhạc. Khuôn ngực đầy đặn nổi bật trên chiếc áo phông trắng, cặp mông
tròn lẳn vừa vặn trong chiếc quần jeans, tóc mai dài ướt đẫm mồ hôi. Sức
hấp dẫn của nàng khiến người ta chỉ cần nhìn thoáng qua cũng đủ phải nín
thở chiêm ngưỡng. Hae Tae như bị thôi miên, mắt dính chặt vào cơ thể
Jeanne d’Arc đang uốn lượn theo điệu nhạc.

Kết thúc buổi tập, các thành viên khóa dưới ngồi quây tròn xử lý đống đồ

ăn vừa được nhà hàng Trung Quốc giao tới.

“Cậu học khoa Kỹ thuật máy tính khóa 94 phải không?”

Jeanne d’Arc khẽ liếc sang Hae Tae, tỏ vẻ quan tâm. Hae Tae suýt nữa

thì lăn ra ngất.

“Ơ, sao lại là cơm trộn miến nhỉ, mình gọi mì cay hải sản cơ mà?”

Jeanne d’Arc nghiêng đầu thắc mắc. Hae Tae đứng bật dậy như tia chớp

bưng bát mì cay đặt trước mặt nàng, rối rít bóc miếng nilon bọc trên miệng
bát. Jeanne d’Arc vội vã đón lấy vô tình nắm phải tay Hae Tae. Jeanne
d’Arc vừa trộn bát mì, vừa hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.