LỜI HỒI ĐÁP 1997 - Trang 371

“Tệ lắm ạ?”

“Nhìn qua đã biết là không tốt rồi. Với lại đây cũng phải là chuyên môn

của tôi… Tôi đã chuyển sang cho khoa ngoại thần kinh rồi, cậu nghe bên
đó giải thích sẽ tốt hơn.”

Cùng lúc đó có tiếng mở cửa. Rác cùng một vài bác sĩ cấp dưới bước

vào. Trái với vẻ ngạc nhiên của Chil Bong, Rác vẫn rất bình thản. Anh cúi
gập người chào giáo sư Kim rồi kiểm tra bệnh án. Ý kiến của Rác cũng
không khác với giáo sư Kim.

Bước ra khỏi phòng bệnh, Rác và Chil Bong im lặng ngồi trên băng ghế

ngoài hành lang. bầu không khí bối rối. Rác khẽ gãi gãi cằm, chiếc nhẫn
trên tay anh phản chiếu ánh sáng lấp lánh. Chil Bong cất lời hỏi:

“Tiền bối, vừa nãy giáo sư nói không rõ. Tình trạng lưng của em tệ lắm

ạ?”

“Đĩa đệm số 1, số 4 và số 5 sắp tái phát rồi. Nên phẫu thuật sớm thì

hơn.”

Nhìn Chil Bong chìm vào suy nghĩ, Rác đứng lên khỏi ghế.

“Hôm nay cậu quay lại Mỹ phải không? Chắc bận lắm, cậu đi đi. Giữ gìn

sức khỏe.”

“Vâng, tiền bối cũng vậy ạ.”

Rác định quay lưng đi, bỗng quay lại nhìn Chil Bong:

“… Mà, sao cậu không gọi tôi là anh? Những đứa khác đều gọi thế, sao

cậu lại gọi tôi là tiền bối?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.