LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 226

30

Sáng nay, Annabel đến đồn muộn hơn thường lệ. Sau cuộc điều tra dài vào
tối qua, cô tự cho phép mình ngủ thêm vài giờ.

Jack đã có mặt từ trước đó, trong một bộ đồ tươm tất. Anh mặc áo len cổ

lọ phía trong áo vest và cạo râu rất cẩn thận. Hai nếp nhăn sâu hoắm hằn
dọc hai bên má.

“Ngủ ngon không?” Anh hỏi trong lúc Annabel đi vào phòng.
“Vẫn chưa đủ.”
Cuối buổi chiều và tối hôm qua, họ đã đến từng quán bar trên đại lộ

Tonnele, chạy dài từ Jersey City cho tới ranh giới Bắc Bergen và nói
chuyện với những tay phục vụ quầy bar, phục vụ bàn, khách quen và nhân
viên đón tiếp. Một công việc phức tạp, mệt mỏi. Họ phải trấn an và tìm mọi
cách để đảm bảo rằng mọi người hiểu những gì họ nói: Họ không đến đây
để gây chuyện mà chỉ để có vài thông tin về Charlotte Brimquick, và họ đã
mất rất nhiều thời gian, cả những quán vắng vẻ lẫn đông khách. Thayer
không muốn bỏ cuộc, ngay cả khi chẳng thu được kết quả gì sau năm giờ
liên tục lãng phí nước bọt, họ đã ghé qua tất cả các quán bar, trên đoạn
đường gần mười ki lô mét, cho tới tận nửa đêm.

Toàn những điều không đâu, và chẳng có nhân chứng nào thú vị, nếu

không kể đến một gã đàn ông khá kín đáo, đã ghé tai Thayer trong nhà vệ
sinh để hẹn anh vào trưa hôm sau, tại một nơi đỡ ồn ào hơn. Jack và
Annabel chỉ còn biết đợi đến cuộc hẹn, liệu anh ta có tiết lộ điều gì đó quan
trọng không? Liệu có phải anh ta đã nghe được điều gì? Kinh nghiệm của
hai người cho thấy trong phần lớn những trường hợp có nhân chứng ngẫu
nhiên, thường không có mấy chi tiết quan trọng liên quan đến vụ việc mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.