LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 228

“Tức là bây giờ chúng ta đang có hai cô gái cùng làm việc cho một gã

đàn ông và cùng tự tử, một trong hai người có một hình vẽ bí ẩn dán phía
sau cánh cửa ra vào, một người phụ nữ thứ ba cũng đã chết, lần này là bị
giết, bạn thân nhất của cô gái thứ hai, và cô này cũng có hình vẽ đó. Những
thứ này nói lên điều gì?”

“Một xê ri ư?” Jack nói.

“Anh muốn nói đến một tên giết người hàng loạt?”
Bầu không khí im lặng bao trùm căn phòng. Phía bên ngoài tiếng điện

thoại đổ dồn, tiếng người nói chen lẫn vào nhau.

“Không,” Annabel phản đối, “hai vụ tự tử, một vụ giết người, tất cả diễn

ra trong một môi trường thối nát, có vậy thôi.”

“Anh cũng hy vọng là vậy, Anna ạ, anh cũng hy vọng…”
“Cần phải chắc chắn. Em sẽ tạo thêm chút áp lực lên Leonard Ketter, em

sẽ triệu hắn đến chiều nay. Nhưng trước hết hãy bắt đầu với tay nhân chứng
láu cá đang đợi chúng ta đã ở đâu ấy nhỉ?”

“Union City, phải mất cả giờ đấy, đường đông lắm.”

⬘   ⬙   ⬘

Họ đến muộn, đó là một nhà hàng rẻ tiền mà chủ yếu chỉ có chủ đại lý và
nhân viên của những cửa hàng xung quanh lai vãng. Jack nhận ra người đàn
ông đã bắt chuyện với anh tối qua: Đầu hói, mặt tròn và rất to béo.

“Thám tử Thayer và O’Donnel,” Jack giới thiệu, “cảm ơn vì đã đến.”
“Xin chào,” người đàn ông tầm bốn mươi tuổi đứng dậy chào. “Tôi là

Philip Torton. Tôi đã ăn một chút trong lúc chờ hai người, xin lỗi. Tôi hơi
căng thẳng, và thức ăn giúp tôi bình tĩnh trở lại vào những lúc thế này.”

“Căng thẳng ư? Tại sao?” Jack vừa hỏi vừa ngồi xuống chiếc ghế giả da.

Ánh mắt có chút lo lắng của Torton hướng về phía Annabel.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.