LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 230

“Và anh đã nhìn thấy gì?” Annabel hỏi. “Anh có nghe thấy tiếng hét nào

không?”

"Không, chẳng có gì cả. Nói thật với hai người, ngay khi nhìn thấy chiếc

xe van trước cửa, tôi đã hiểu ra. Tôi không phải là kẻ biến thái tình dục, tôi
không đợi đến lúc nghe được tiếng họ vui vẻ với nhau qua cửa sổ."

“Và chỉ có thế thôi à?” Thayer hỏi.
“Đúng vậy. Có lẽ tôi đã nhìn thấy chiếc xe của kẻ tấn công cô ấy. Một

chiếc van đen, tôi có nhìn thấy biển số xe, nó được đăng ký tại bang New
York, bắt đầu bằng EDE. Tôi nhớ là vì nó giống với tên truy cập vào
modem Internet của tôi. EDE. Tuy nhiên, tôi lại không nhớ được những số
phía sau.”

“Thế tức là anh không nhìn thấy ai, cũng không nghe thấy gì khả nghi

đúng không?”

“Đúng vậy.”
Jack thất vọng ngồi sâu vào ghế.
“Cho tôi biết Charlotte thế nào rồi?”

“Tôi rất tiếc phải nói với anh điều này, nhưng cô ấy đã chết.”
Đôi lông mày của Torton run rẩy, trán xịu xuống.
“Chết ư?” Anh ta nhắc lại, người ngây ra.

Annabel tự trách mình đã không khéo léo hơn khi báo tin này với anh ta.

Cô có thiện cảm với người đàn ông mà cô đoán đã độc thân từ lâu này, anh
ta đã tìm được nơi cô gái điếm một bờ vai để tâm tình, ngoài những thứ
khác. Quan hệ của anh với Charlotte Brimquick không chỉ là một mối quan
hệ xác thịt bình thường, anh ta coi cô gái như một người phụ nữ thực sự
chứ không phải là món đồ vật.

Torton bật khóc đúng lúc điện thoại của Jack bắt đầu reo. Anh liếc nhanh

về phía Annabel để nói với cô rằng cô sẽ phải để ý tới nhân chứng của họ
trong lúc anh ra ngoài nghe điện thoại.

Annabel ghét vai trò này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.