LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 232

31

Hai hình nộm xé gió bước đi, áo khoác của họ bay phần phật như vạt áo
cánh dơi, hai dáng người mảnh khảnh bên dưới tiếng ầm ì phát ra từ con tàu
điện trên cao. Kermit mặc áo khoác len dài, đội mũ cầu thủ bóng chày sụp
xuống mắt và đeo găng tay hở ngón. Hai con mắt được che khuất sau cặp
kính râm tím hình chữ nhật. Dù đang buồn nôn, anh ta vẫn có thể đi rất
nhanh, Brady theo sát phía sau. Kermit đưa anh tới ranh giới của đảo
Coney, qua một khu đất bỏ hoang phủ đầy tuyết bao quanh là một hàng rào
sắt đang rung lên bần bật và không ngừng phát ra tiếng động trước những
trận cuồng phong. Phía trên đầu họ là một cây cầu thép và có vẻ như
Kermit đang đi dọc theo cầu, như thể đó là nét vẽ trên một tấm bản đồ.

Những tòa nhà khổng lồ sẫm màu che khuất đường chân trời, hết tòa này

đến tòa khác, tòa sau cao hơn tòa trước, trổ những lỗ cửa tối om trông
giống như lỗ châu mai. Brady có cảm giác đang bị vây hãm trong một pháo
đài dài dằng dặc và đáng sợ với hàng dãy cầu thang cùng vọng lâu.

Và tiếp theo là những hào nước. Bẩn thỉu và không thể vượt qua.
Phía cuối khu đất rộng là một con kênh. Tuyến tàu điện chạy qua phía

trên, lơ lửng trên bộ trụ đỡ thẳng đứng. Trên dòng nước bẩn là cả một hạm
đội chai lọ nhựa cùng cả đống thứ rác rưởi khác, mắc vào đám rễ cây và
những mảnh băng trôi. Kermit đi dọc theo dòng nước về phía bụi liễu, có
cành lá rủ trên một lán tôn.

Vài món đồ chơi nhỏ, giống như thứ người ta vẫn bán trong những quả

trứng sô cô la Kinder Surprise, được treo trên mấy cành cây thấp, không
ngừng rung rinh. Trong số những thứ đang nhảy múa đó, Brady nhìn thấy
cả những cái đầu chuột nhỏ xíu. Kermit đập cửa.

“Wladislav! Ra đi Kermit đây!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.