LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 233

Ông già Noel sống tại khu ổ chuột bên bờ một con kênh thảm hại tại

Brooklyn. Bụng béo, râu bồng bềnh dài đến tận rốn, khuôn mặt búp bê với
đôi má đỏ hồng, và một chiếc áo khoác bông to màu trắng đỏ. Mắt ông ta
mở to như hai hòn bi ve khi nhìn thấy vị khách đến thăm mình.

“Mẹ nó! Mày đấy ư, thằng ếch?” Ông ta hét lên.

Brady có thể ngửi thấy mùi rượu từ cách đó hai mét. Một huyền thoại

vừa sụp đổ trong mắt mình, anh nghĩ.

Hai người đàn ông ôm lấy nhau.
“Wlad, để tôi giới thiệu với ông một người bạn.”

“Bạn mà lại không có tên à?” Người đàn ông nghiện rượu lên tiếng chế

nhạo.

“Brad, tôi tên là Brad.”
“Tên gì là việc của anh, tôi cóc cần biết. Nào, vào đi, ở đây gió to quá,

thổi bay người mất bây giờ.”

“Để lúc khác đi Wlad, chúng tôi không có thời gian. Tôi đang tìm Teddy

Clines.”

“Á à, hóa ra đây là kiểu bạn mà anh dẫn theo,” ông già Noel đáp trả và

ném cho Brady ánh mắt hằn học.

“Teddy, Wlad, và miễn bình luận. Lâu lắm rồi tôi không gặp anh ta.”

“Thường thôi, dạo này anh ít đến nhập bọn với tụi tôi ở công viên.”
“Dạo này tôi khá bận.”
“Với mấy cái chuồng xí à? Thôi được, dạo này Ted hay lang thang trên

đại lộ McDonald đoạn gần với đại lộ X… Những lúc nó không giải quyết
công việc ở Oz.”

“Cảm ơn Wlad. Hôn Donna hộ tôi nhé.”
“Donna ư, tôi cóc quan tâm.”
“Ồ, tôi rất tiếc. Lúc khác nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.