LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 30

Lúc Annabel đưa tách trà lên môi, những bím tóc tết của cô tuột xuống

che lấp khuôn mặt. Brady quan sát cô trong lúc cô quết tóc ra sau tai.

Một người đàn bà thật đẹp với thân hình hoàn hảo. Anh yêu tính cách

của cô, sự thẳng thắn, lòng quyết tâm. Vậy thì tại sao đôi khi anh tại cảm
thấy xa cách đến vậy? Phải chăng là vì anh đã hiểu cô quá rõ, anh có thể
đoán được những phản ứng của cô, biết trước những lời nhận xét? Trong
lúc nghĩ đến Pierre, anh như lại nghe thấy những lời lý giải của anh bạn về
quan niệm tự phụ của mình đối với loài người.

Vì vợ mình không còn là một vùng đất mới để khám phá, vì cô ấy đã trở

thành một miền đất bị chinh phục nơi mình đã định vị được mọi nguồn tài
nguyên và rằng đã từ lâu, vỏ não bò sát của mình đã chuyển hướng sang
những lãnh thổ mới ư? Thật ghê tởm…

Anh chẳng thích ý nghĩ đó chút nào, quan điểm của những con người

đáng khinh ham mê chinh phục không giới hạn.

“Anh ổn chứ?” Annabel hỏi. “Trông anh có vẻ kỳ lạ!”

“Ừ, anh đang nghĩ tới… Pierre,” anh chỉ nói thật một phần. “Anh vừa

qua thăm anh ấy sáng nay. Anh ấy không được khỏe.”

“Anh ấy vẫn không chịu nói tình trạng của mình đến đâu rồi à?”
“Trước sau vẫn vậy. Nhưng vẫn để lộ. Anh còn nghĩ là anh ấy đã gầy đi,

thế có nghĩa là…”

“Thật kinh khủng. Em hy vọng là mình sẽ không ra đi giống như vậy, ý

em là: Không bị bệnh kéo dài. Đó là điều khiến em thấy lo sợ nhất khi nghĩ
về cái chết.”

Brady vòng tay qua vai Annabel và ôm lấy cô.
Đêm hôm đó, anh trải qua một cơn ác mộng kinh hoàng. Anh làm tình

với một người phụ nữ không có mặt, và đến lúc cơn khoái cảm bắt đầu
dâng lên, anh bỗng thấy vô số sinh vật đang dồn dập di chuyển từ phần
bụng dưới tới bộ phận sinh dục của mình; anh không chỉ cảm nhận được
chúng mà thậm chí còn nghe thấy chúng cười, những tiếng cười ma quái,
bệnh hoạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.