LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 301

“Cách đây khoảng năm phút, lúc đó chúng tôi ngay gần đây. Cô ta còn

nói đã chụp được cả một tấm ảnh… Anh cho phép chúng tôi xem xét qua
cái sân chứ?”

“Không cần đâu, các anh, đó là tôi. Năm phút trước tôi ở bên ngoài. Tôi

trùm kín mặt vì trời lạnh quá và lúc ấy tôi chỉ có mỗi chìa khóa cửa bếp.
Tất cả đều ổn, cảm ơn anh.”

Brady cúi người về phía trước để nghe được hết cuộc nói chuyện. Có

điều gì đó không bình thường, anh chắc chắn mình chỉ có một mình lúc phá
cửa. Tại sao người đàn ông này lại nói dối?

“Xin lỗi nhưng tôi vẫn phải kiểm tra giấy tờ của anh, anh có bằng lái ở

đây chứ?”

“Ừm… có, đây.”

“Miles, anh có thể kiểm tra tên ghi trên hòm thư không?”
Mười giây sau có tiếng trả lời:
“Clay Gunroe!”

“Tốt rồi Miles ạ, cùng một tên.” Viên cảnh sát đổi giọng để quay sang

nói với người thuê nhà. “Xin lỗi anh Gunroe, chúc một buổi tối vui vẻ.”

“Các anh cũng vậy.”
Cánh cửa đóng lại.

Brady thở lại bình thường. Clay Gunroe đã nói dối. Hắn biết là Brady

đang ở trong nhà? Liệu có phải hắn đã nhìn thấy anh vào nhà không?

Tại sao trên tầng lại không có ánh đèn nhỉ, mẹ kiếp!
Đột nhiên Brady nhớ lại một chi tiết. Đôi chân của Gunroe ở cầu thang.

Quần của hắn ta bằng vải mỏng… Một bộ pyjama! Hắn đang ngủ!

Nhưng tại sao lại phải che giấu sự có mặt của một người lạ trong nhà?
Bởi hắn đang giấu giếm thứ gì đó. Quan trọng đến mức hắn thà tự mình

giải quyết vấn đề. Để khỏi khiến cảnh sát để ý…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.