LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 303

nhô, cằm chẻ và một cái mũi như sắp chạm vào môi. Xấu như một con
chuột
, Brady tự nhủ. Tóc xoăn, quá dài, vểnh lên trên gáy và trước tai.

Trong tay hắn là khẩu súng lục đang chĩa về phía trước.

Không được cử động. Nhất thiết không được cử động dù chỉ một mi li

mét.

Đống đồ bấp bênh đang bảo vệ anh có nguy cơ bị đổ sau bất cứ cử động

nào, dù là nhỏ nhất. Anh đang đứng giữa một đống tạp nham và bắt đầu hối
hận vì đã không làm theo ý định đầu tiên của mình.

Tuy nhiên, lúc nhìn thấy Clay Gunroe cúi xuống gầm xe, anh ngay lập

tức quên đi mọi hối tiếc. Gã đàn ông tóc vàng nhìn lướt qua căn phòng
trước khi biến mất sau một cánh cửa hẹp.

Tiếng cọt kẹt phát ra từ sàn bê tông vọng đến chỗ Brady.
Sau đó, Clay biến mất. Hắn đã đi rồi ư?
Bằng lối nào? Chỉ có một cánh cửa duy nhất ở ga ra, ban nãy mình đâu

nhìn thấy lối ra nào khác!

Có phải hắn đang chờ vị khách không mời mà đến tự lộ mặt không?
Tiếng cọt kẹt lại vang lên, trước khi Clay lên tiếng:
“Thằng kia, đừng khiến tao phải cáu tiết vì mày không nhấc cái điện

thoại chó chết của mày lên? Có chuyện rồi, có ai đó đã đến đây! Tao vừa
đảo một vòng dưới studio, không mất mát gì, nhưng tao không thích thế.”

Gunroe xuất hiện trở lại, điện thoại áp sát má, tay kia vẫn cầm khẩu

súng. Hắn nhòm qua kính xe lần cuối để chắc rằng không có ai nằm trên
ghế xe rồi tắt đèn và đi lên, trong lúc vẫn tiếp tục độc thoại:

“Tao đang tự hỏi không biết đấy có phải là thằng đã qua lục soát nhà

nghỉ hay không, cần phải kiểm soát lại, Vincenzo ạ! Nếu không lũ Bộ tộc
sẽ xé xác mình! Gọi lại cho tao khi nhận được lời nhắn, tao chờ đấy.”

Cánh cửa trên tầng đóng lại và Brady lại chìm trong bóng tối.

Cái studio. Rõ ràng đó là nơi quan trọng nhất. Phải chăng đó chính là lý

do khiến hắn phải né tránh cảnh sát? Có thể… Clay đã vội vã xuống đây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.