LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 305

43

Một trận bão lửa và thuốc súng phun ra từ các ô kính cửa sổ đã vỡ, khu
vườn ngập trong một thứ mùi cay xé mũi.

Anh em nhà Triponelli đang tự coi mình là thần Dớt.

Giáng sấm sét xuống bất cứ thứ gì giống với mục tiêu. Chúng vãi đạn

vào xe cộ và mấy lùm cây vì lúc này không thể nhắm trúng các cảnh sát
đang ẩn nấp cả lượt.

Xe cứu thương dừng lại cách đó một quãng xa, nhưng người ta không thể

đưa viên cảnh sát bị thương của SWAT ra xe mà không đi qua con phố và
khu vực đang bị ngắm bắn.

Annabel co rúm lại cạnh một cánh cửa xe cảnh sát, Jack ở kế bên, bộ

đàm trên tay.

“Chúng tôi xác định được hai mục tiêu,” viên đội trưởng báo cáo. “Đang

di động tại tầng hai. Chúng đã tắt hết đèn nhưng chúng ta có thể xác định
được vị trí của chúng khi chúng bắn. Lúc này không thấy gì ở tầng một.
Phát đạn trúng vào người của chúng ta phát ra từ cầu thang, tôi nghĩ là
chúng đã tập trung lại một chỗ.”

“Xe cứu thương ở đây nhưng họ không thể tiếp cận được người bị

thương!” Thayer hét lên. “Anh có thể can thiệp không?”

“Tôi sẽ trả lời anh ngay. Lincoln, anh đang ở vị trí chứ?”

Một giọng nói thứ ba thì thầm, “Vâng, thưa sếp. Tôi đang ở vị trí. Trên

nóc một chiếc xe tải chở hàng phía bên kia con phố. Dưới một bóng cây.”

Jack rướn đầu lên tìm kiếm chiếc xe tải nhỏ. Nhưng bóng tối dày đặc.

Không thể nhìn thấy tay súng thiện xạ.

“Anh có nhìn thấy chúng không?” Viên đội trưởng hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.