LỜI HỨA VỀ MỘT CÂY BÚT CHÌ - Trang 153

Các nhà lãnh đạo đến từ những công ty khởi nghiệp đình đám

cũng tham dự, và dù là người đứng trên bục phát biểu hay ngồi dưới
sân khấu thì tất cả đều đi trên một con đường giống nhau. Hầu
hết đều từng bị từ chối nhưng không chịu từ bỏ. Họ tự tin và
điềm tĩnh, nhưng cũng chẳng ngại yêu cầu giúp đỡ. Và tất cả đều
có lúc từng nếm mùi thất bại. Nhưng họ đã học được từ sai lầm
của mình nhiều hơn từ thành công.

Những người tôi gặp tự định nghĩa mình bằng những gì họ có

trong đầu, chứ không phải bằng chức danh trên tấm danh thiếp
của họ. Và dù cảm thấy mình giống như một đứa trẻ bỡ ngỡ mới
chuyển đến khu phố, tôi vẫn vui khi được đứng quanh những người
có nhiều kinh nghiệm và kiến thức để chia sẻ.

Trớ trêu thay, người mà tôi không có nhiều thời gian để kết nối

lại là người bạn cùng phòng được chỉ định của tôi, Adam Witty, người
sáng lập và điều hành một công ty xuất bản ở Nam Carolina.
Chúng tôi hầu như không gặp nhau cho đến tận buổi sáng cuối
cùng khi chúng tôi đóng gói đồ đạc chuẩn bị ra về. Khi anh ấy hỏi
tôi làm gì, tôi đã lôi ra ngay bài chào 60 giây mới được chau chuốt
lại.

“Thật tuyệt vời,” anh ấy trả lời. “Vài tháng nữa là sẽ đến lễ kỷ

niệm năm năm thành lập công ty chúng tôi. Hay là chúng ta sẽ đề
nghị tất cả các tác giả của chúng tôi quyên góp cho PoP và cùng
nhau xây dựng một ngôi trường mới nhỉ? Tôi sẽ giúp anh liên lạc với
Brooke của đội tôi ngay bây giờ; chúng ta sẽ làm được việc này.”

Nhờ cuộc trò chuyện ngắn ngủi này, tôi đã khóa chặt mình trong

cam kết về ngôi trường toàn diện đầu tiên. Trong vài tháng và vài
năm sau đó, các thành viên của cộng đồng Summit còn tài trợ xây
dựng thêm rất nhiều ngôi trường. Một số người sử dụng danh
nghĩa công ty để xây dựng trường, một số lại viết chi phiếu từ tài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.