LỜI HỨA VỀ MỘT CÂY BÚT CHÌ - Trang 22

tôi bắt đầu tự vấn nhiều hơn về ý nghĩa cuộc sống, thay vì
tiền bạc.

Cuối năm thứ hai, có một lần tôi đến ký túc xá xem một bộ

phim mang tên Baraka với Luke, một người bạn của tôi. Cậu ấy nói
với tôi, “Đây là bộ phim tuyệt nhất mà tớ từng xem và chắc chắn
nó sẽ thay đổi cách cậu nhìn thế giới.”

Trong nhiều ngôn ngữ, Baraka có nghĩa là “phước lành”. Bộ

phim không có diễn viên chính, không có cốt truyện, và lúc đầu tôi
không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng tôi biết nó thật ly kỳ. Bộ
phim gồm một chuỗi những khung cảnh được quay từ khắp nơi
trên khắp thế giới, với những kỳ quan tuyệt đẹp, xen kẽ với những
nghi lễ và phong tục của các nền văn hóa bản địa. Bộ phim trải
khắp 24 quốc gia – những tòa tháp điêu tàn ở Indonesia, những
cánh đồng chết ở Campuchia, sự hỗn loạn và sắc màu ở Ấn Độ.

Có một cảnh trong đó đặc biệt cuốn hút tôi. Nó bắt đầu bằng

hình ảnh một đám đông lội xuống một dòng sông nước trông rất
bẩn, cầu nguyện và dâng đồ tế lễ. Một người đàn ông mang thứ gì
đó được trang trí cầu kỳ trên vai và có khói bốc lên từ đó. Một
người phụ nữ khum đôi tay run rẩy của mình vục lấy một vốc nước
sông, tỏ rõ niềm tôn kính trước sự linh thiêng của nó. Lửa cháy rực
hai bên bờ sông. Trong những giây cuối cùng của cảnh này, có thứ gì
đó cháy đen xuất hiện. Phải mất một lúc tôi mới nhận ra, nhưng nó
làm tôi xây xẩm. Có mặt; có chân. Đó là một người bị cháy đen.

Tôi có cảm giác như vừa bị ai thúc vào bụng. Tôi không biết cảnh

này được quay ở đâu hay tại sao nó lại xảy ra, nhưng tôi biết nó có
thật, và nó có ý nghĩa quan trọng về mặt tâm linh. Tất cả những gì
tôi có thể nghĩ được là, Nếu tất cả những gì mình thấy trong bộ
phim này thực sự đang xảy ra ở đâu đó trên hành tinh này, ngay
bây giờ, lúc này đây, trong khi mình đang ngồi trong phòng ký túc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.