LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 23

Anh thở mạnh, vội rời khỏi bàn máy, ngồi xuống một cái ghế, đưa mắt nhìn
về chiếc đầu lâu bày trong tủ kính. Anh vô cùng sợ hãi.

Anh chợt nghĩ đến điều gì đó, vội loạng choạng chạy đến chiếc bàn ở

bên cạnh. Bàn tay run run nhấc điện thoại lên, bấm số máy quen thuộc. Sau
hồi chuông thứ hai, từ đầu dây bên kia một giọng nữ trẻ vang lên trong
máy: - Alô?

Đó là một giọng nói mềm mại như lụa, đều đều, dịu dàng. Giang Hà

thở nhè nhẹ, anh muốn kể hết cho cô nghe. Nhưng khi câu nói của anh từ
cổ họng truyền đến miệng thì anh bỗng ngừng lại. Một tích tắc sau, câu nói
đó đã bị anh nuốt chửng lại.

- Alô... - Cô vẫn đang đợi anh lên tiếng.

Tay anh cầm ống nghe khẽ run lên. Anh vẫn yên lặng.

Giọng cô trong điện thoại có vẻ lo lắng không yên:

- Alô, ai đấy, nói đi ạ, alô.

Lúc anh sắp gác máy, giọng cô vang lên trong điện thoại:

- Giang Hà à, có phải anh đấy không? Giang Hà, anh nói đi.

Giang Hà gác máy.

Căn phòng yên lặng như cõi âm, chỉ có những cành cây ngoài cửa sổ

bị gió đêm lay động đập khe khẽ lên kính cửa tạo lên thứ âm thanh kỳ quái.
Giang Hà đi đến trước máy vi tính, anh vừa định nhấp chuột tắt các chương
trình đi thì phát hiện trên màn hình xuất hiện một thứ quan trọng. Biểu đồ
chỉ đến một điểm mà anh không ngờ nhất.

Anh cảm thấy có gì đó không ổn. Sự việc đã vượt quá bất cứ sự tưởng

tượng nào của anh. Anh không thể chờ đợi để tắt máy theo đúng trình tự,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.