LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 25

giày nhọn của cô gõ xuống nền xi măng phát ra những tiếng kêu nghe rợn
người. Cô mặc một bộ quần áo đen, khuôn mặt tuy không trang điểm
nhưng vẫn rất ưa nhìn. Nếu như cô cài thêm một bông hoa nhỏ màu trắng
lên trên mái tóc dài màu đen được búi gọn kia thì trông cô giống hệt như
những người đẹp thường được miêu tả trong các tiểu thuyết ngày trước.
Bạch Bích biết rằng, trong những câu chuyện đó, những người con gái như
vậy thường là các goá phụ trẻ, có chồng mới mất. Nhưng cô không giống
họ, cô thậm chí còn chưa kết hôn. Ngày cưới của cô cũng không còn xa
nữa, chỉ một tháng nữa thôi, cô sẽ là cô dâu. Thế mà, giờ đây tất cả đã
không còn có thể xảy ra được nữa rồi. Bởi vì, lúc này, cô đang đi tới buổi
tang lễ chính người chồng chưa cưới của mình.

Ba giờ 59 phút. Cô đã không đến muộn, vừa kịp bước được vào đại

sảnh cử hành tang lễ. Đại sảnh đầy người, đông đúc, chen chúc và ầm ĩ.
Mấy đứa trẻ con vẫn còn đang đùa nghịch. Cô cúi đầu, lặng lẽ ẩn mình vào
một góc, cô không muốn bị người khác để ý tới. Cô nhìn thấy bố mẹ của
Giang Hà. Họ là đôi vợ chồng già từ dưới quê lên. Nếu Giang Hà không
chết, một tháng nữa thôi, họ sẽ là bố mẹ chồng của cô. Người tóc bạc tiễn
kẻ tóc xanh, mất đi đứa con trai ở tuổi xế chiều khiến họ tiều tụy đi nhiều.
Cô có đôi chút phân vân do dự. Cô không ghét bỏ gì họ cả mà chỉ vì cô vốn
rất sợ những tiếng gào khóc kêu than.

Nhưng rồi, cô cũng bị người khác nhìn thấy. Mẹ Giang Hà chạy bổ về

phía cô, nắm chặt lấy tay cô mà khóc. Nước mắt của bà rơi xuống mu bàn
tay cô, nóng hôi hổi, rồi từ từ khô đi. Những giọt nước mắt này tạo cho cô
một áp lực. Nó khiến cô cũng muốn trào nước mắt, nhưng lúc này một giọt
nước mắt cô cũng không thể tuôn rơi. Cô tự nhủ, không biết liệu có phải cứ
phải nhỏ nước mắt, phải khóc lóc kêu gào thảm thiết mới có thể chứng tỏ
được nỗi đau đớn trong đáy lòng mình không. Thế nên cô cảm thấy có đôi
chút sợ hãi. Đôi vợ chồng ông già nói với cô bằng giọng đặc âm địa
phương. Bạch Bích gần như không hiểu một câu nào. Có điều, với biểu
hiện của họ, cô biết rằng họ đã coi cô là người một nhà. Lúc này, cô bỗng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.