LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 247

- Sao rồi?

Người lái xe sợ hãi trả lời:

- Không liên quan gì đến tôi, anh ta hình như bị bệnh cấp tính.

Diệp Tiêu thò đầu vào trong xe, sờ vào động mạch của Lâm Tử Tố.

Sau đó nói nhỏ:

- Anh ta chết rồi!

5

Hành lang vang lên tiếng bước chân của Diệp Tiêu và Văn Hiếu Cổ.

Văn Hiếu Cổ rảo bước bám theo Diệp Tiêu. Diệp Tiêu đang đi đằng trước
bỗng nhiên dừng lại, anh quay lại nhìn Văn Hiếu Cổ, sau khi lặng đi một
lúc, anh mở cánh cửa bên cạnh, hạ giọng nói:

- Mời vào!

Văn Hiếu Cổ theo chân Diệp Tiêu bước vào phòng, vừa bước qua cửa,

ông đã cảm thấy một cảm giác lành lạnh, đặc biệt là phía dưới chân, một
cơn lạnh thấu xương. Theo bản năng ông nhìn sang hai bên, thì thấy trên
bốn bức tường đều xếp những chiếc tủ kim loại, hay có thể gọi là những
chiếc ngăn kéo, cái nào cũng rất to, có khoá, hình như còn có cả niêm
phong.

Diệp Tiêu mở một trong những chiếc tủ hay còn gọi là ngăn kéo, đúng

là giống một chiếc ngăn kéo to. Anh rút chiếc ngăn kéo đó ra, bên trong có
một thi thể bị khí lạnh trùm kín.

Văn Hiếu Cổ đã chuẩn bị sẵn tư tưởng, ông trấn tĩnh lại một lần nữa,

nhìn vào xác chết trong tủ lạnh, vừa nhìn vào ông đã biết, ông cảm thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.