LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 307

học, đều được phân công về công tác ở Viện chúng tôi, về sau Bạch Chính
Thu lấy Vu Phấn.

Diệp Tiêu lập tức nhớ ra:

- Bạch Chính Thu, có phải là bố Bạch Bích không?

- Đúng, đúng vậy, trước kia Bạch Chính Thu hay mang con gái đến

Viện làm việc, bây giờ tôi vẫn còn nhớ đứa bé gái có nước da trắng trẻo đó.
Không ngờ cô bé lớn lên lại định lấy cậu Giang Hà ở Viện tôi, nhưng trước
khi cưới một tháng thì Giang Hà bị chết, thật là một cô gái đáng thương.
Còn Bạch Chính Thu thì đã chết vì tai nạn giao thông hơn 10 năm trước.
Vu Phấn chẳng bao lâu sau cũng bị bệnh phải vào bệnh viện Tâm Thần. Chỉ
còn lại một mình Văn Hiếu Cổ, bây giờ Văn Hiếu Cổ cũng đã chết, thế sự
thật khó lường. - Phó viện trưởng bỗng hơi cảm khái.

Diệp Tiêu tiếp tục lục tìm trong ngăn kéo, bỗng nhiên anh thấy mấy tế

bào đựng trong một cái túi đặc biệt trong suốt. Anh cầm lên hỏi Phó viện
trưởng:

- Đây là cái gì?

- Ồ, sao nó lại ở đây nhỉ? Đây là tiêu bản tế bào người lấy trên cơ thể

xác người cổ.

Diệp Tiêu không nghe rõ, hỏi lại:

- Anh nói gì cơ?

- À, đây là mô tế bào lấy từ xác ướp cổ để trong kho. Viện trưởng Văn

sau khi cho đội khảo cổ mang cái xác cổ ấy về đã tiến hành nghiên cứu rất
tỉ mỉ. Quái lạ, cái túi này đáng lẽ phải ở chỗ Giang Hà, sao lại chạy sang
được ngăn kéo của Viện trưởng Văn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.