LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 4

- Chính Thu, anh mau ngủ đi, anh đã quên rồi sao? Ngày mai chính là

ngày sinh nhật lần thứ 40 của anh, ngày mai em sẽ tan làm sớm để mua
thêm đồ ăn cho anh. - Vợ anh đang nói bên cạnh.

Ngày mai là sinh nhật? Bạch Chính Thu lúc này mới nhớ ra, nếu

không có vợ nhắc, chắc anh đã quên luôn rồi. Ngày mai đã là sinh nhật lần
thứ 40 rồi, anh gần như không hề cảm nhận được sự trôi chảy của thời gian,
như thể hôm qua vẫn là một anh chàng vừa mới tốt nghiệp đại học, không
ngờ ngày mai đã bước sang tuổi 40, cái tuổi không còn dễ dàng bị cám dỗ.
Lúc này anh mới hiểu, mình đã không còn trẻ trung nữa rồi.

Đột nhiên, anh dường như lại nhớ ra được điều gì đó từ trong khối ký

ức đã bị phủ lớp bụi thời gian từ nhiều năm trước. Lúc này đây, một chiếc
chìa khóa đã mở két sắt ký ức, tất cả những thứ cất giữ bên trong đó đều bị
anh nhìn khắp lượt. Thế nên, nỗi sợ hãi mơ hồ bỗng lướt qua trái tim anh,
như thể một hòn đá vốn đã treo lơ lửng bao năm qua cuối cùng cũng rơi
xuống một mặt hồ phẳng lặng, tạo thành những vòng tròn gợn sóng.

- 40 tuổi, 40 tuổi... - Miệng anh khẽ lẩm bẩm, thoáng run rẩy.

- Anh đang lẩm bẩm gì vậy? - Vợ anh không nghe rõ.

Anh chuyển ánh mắt từ màn đêm đen bên ngoài cửa sổ sang khuôn

mặt vợ, nhìn cô chăm chú. Trên mặt anh thoáng hiện lên sự hối lỗi, vợ anh
lập tức hiểu ra ngay, cô chau mày, có thể cũng có chút gì đó lo lắng, thế
nhưng, cô vẫn cười, nói:

- Không, anh không nợ gì em cả, đừng có tự hù dọa bản thân, đừng

suy nghĩ linh tinh nữa, mai là sinh nhật anh, anh nên vui mừng bước vào
tuổi 40, gia đình ta sẽ bình an suốt cuộc đời.

Anh cũng mỉm cười, có thể là cảm kích, có thể là trả nợ, chính anh

cũng không thể nào hiểu rõ được:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.