LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 54

Cán bộ pháp y cũng lắc đầu. Trên thực tế, một bộ não bị tàn phế thế

này, nếu có gì khác thường cũng không thể xác định được. Anh ta chỉ có
thể viết vào biên bản khám nghiệm dòng chữ “Kết quả khám nghiệm: bình
thường.”

Công việc phẫu thuật tử thi đến đây kết thúc. Thân thể rách nát của

Hứa An Đa được khâu kín lại như cũ, sau đó được đưa vào nhà lạnh. Có lẽ
vài ngày nữa, anh ta sẽ biến thành một nắm tro. Những người khác thu dọn
dụng cụ, dọn dẹp căn phòng hoặc ghi biên bản. Diệp Tiêu và người cảnh sát
giao thông từ từ bước ra khỏi phòng, quay lại cái hành lanh tối om.

Bỗng nhiên một cánh tay vỗ mạnh vào vai Diệp Tiêu, anh gần như

nhảy dựng lên. Nhịp tim mà anh vừa cố gắng lắm mới điều chỉnh được lại
đập nhanh như lúc anh ở trong phòng mổ. Hoá ra là anh cảnh sát giao thông
đi cùng. Anh ta nhìn Diệp Tiêu bằng một ánh mắt lạ lùng, nói:

- Vừa nãy lúc mổ tử thi, ánh mắt và sắc mặt của cậu có điều gì đó

không bình thường. Cậu sợ à?

- Không, tôi có học qua phẫu thuật mà, có gì sợ đâu. - Diệp Tiêu cố

phân bua, anh cần phải giữ được vẻ tự tin.

Người cảnh sát rõ ràng là không thỏa mãn với câu trả lời của Diệp

Tiêu, nhưng anh ta chỉ cười xuề xòa rồi nói:

- Này, kết quả cho thấy ngoài việc lượng cồn trong máu quá cao ra thì

mọi vấn đề khác đều bình thường. Anh thấy sao?

- Tôi không biết! - Diệp Tiêu trả lời.

- Tôi đoán chắc nạn nhân là một nghi vấn trong một vụ án giết người

nào đó đúng không? Hoặc là một nhân chứng quan trọng chẳng hạn?

Diệp Tiêu lắc đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.