LỜI NGUYỀN LỖ BAN - TẬP 1 - Trang 251

Hôm nay chúng ta xông vào, thì nó có lẽ cũng được bố trí ở cuối cùng. Nếu
như bên ngoài nó đã không còn khảm diện nữa, thì cách bố trí của đối thủ
có thể sẽ khôi phục lại phương vị thông thường, bởi vì đường đi phía sau
nó là để cho họ đi. Trong tính toán của họ, chắc hẳn họ không ngờ sẽ có
người đột nhập vào được tới đây!

Nghe cách Lỗ Nhất Khí nói, có thể thấy cậu rất tự tin đối với suy đoán

của mình.

Đi chưa được bao xa, quả nhiên họ nhìn thấy một môn lâu* sơ sài, nối

tới viện thứ hai.

* Tức phần gác có mái che xây trên cổng, có thể là gác thật, cũng có thể

là gác giả để tạo độ cao.

Lỗ Nhất Khí và Lỗ Thịnh Hiếu thở muốn đứt hơi, chệnh choạng bước tới

trước cổng. Đó là một môn lâu rất đỗi bình thường, trông khá mong manh
so với hai bức tường vây cao lớn hai bên. Đứng từ cổng nhìn vào, có thể
thấy được rằng viện này rộng lớn một cách khác thường. Kết hợp với cánh
cổng nhỏ bé, khác nào chiếc miệng anh đào mọc trên mình một con trâu to
lớn.

Kết cấu mỏng manh như vậy thì rất khó bố trí khảm diện. Hơn nữa, theo

như phân tích của Lỗ Nhất Khí, cánh cổng này để dành cho đối thủ đi lại,
vậy thì càng không có khả năng có cạm bẫy. Bởi vậy, bọn họ đều rất ung
dung khi đứng trước cổng.

Cánh cổng đang mở rộng. Qua làn tuyết mỏng phất phơ, có thể nhìn thấy

thấp thoáng trong sân có một khối kiến trúc. Trong Lỗ Nhất Khí bỗng trỗi
dậy một cảm giác rất đỗi thân quen, thế là cậu chẳng kịp nghĩ ngợi, đã bước
thẳng về phía cổng.

Cậu đã nhìn rõ kiến trúc này. Đó là một trạch viện nhỏ, một tứ hợp viện

giống như bao ngôi nhà bình thường khác ở Bắc Bình, một tứ hợp viện
được bao quanh bởi một tứ hợp viện khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.