vào trong chiến lược toàn cầu của họ. Hoặc, các
doanh nghiệp nước ngoài sẽ thiết lập các công ty con
ở trong quốc gia này làm mất đi thị phần của các đối
thủ cạnh tranh trong nước.
Khi các doanh nghiệp đánh mất lợi thế cạnh tranh
bậc cao, nhiều ngành công nghiệp nội địa sẽ giảm
qui mô và phải dựa vào cạnh tranh bằng giá. Mức
lương và số việc làm tăng ì ạch và thất nghiệp tăng sẽ
càng làm giảm động lực cải thiện năng suất và điều
đó đóng góp vào những mất mát vị trí thị trường
khác. Thu nhập cá nhân bắt đầu tụt hậu so với các
quốc gia tiên tiến khác, làm xói mòn chất lượng và
độ tinh vi của cầu trong nước. Mỉa mai thay, quốc gia
này có thể giữ được vị thế trong một số ngành công
nghiệp dựa vào lao động có kĩ năng bởi vì mức
lương của họ giảm xuống thấp hơn các nước tiên tiến
khác. Dưới áp lực ngành càng tăng, quan hệ lao
động-quản lý xấu đi và làm suy yếu đổi mới hơn nữa.
Cùng lúc đó, các doanh nghiệp trở nên sợ hãi, cố
gắng thủ thế và ngày càng có nhiều kêu gọi chính
phủ hỗ trợ và can thiệp, điều càng làm suy yếu động
lực thêm một bước.