Trong khi giai đoạn dựa vào đổi mới là giai đoạn
mà khả năng đổi mới và duy trì lợi thế cạnh tranh rất
phổ biến, giai đoạn dựa vào của cải được đánh dấu
bằng sự thu hẹp các ngành trong đó các doanh
nghiệp có khả năng duy trì lợi thế cạnh tranh xuống
còn bốn nhóm ngành lớn. Thứ nhất là các ngành
công nghiệp trong đó quốc gia này giữ được cầu tiên
tiến và tinh vi nhờ nguồn của cải tích lũy dưới dạng
của cải cá nhân, thu nhập cao hoặc nhu cầu xa xỉ (ví
dụ như dịch vụ tài chính, hàng hóa đóng gói tiện
dụng và giải trí). Loại thứ hai là các ngành công
nghiệp trong đó lợi thế cạnh tranh có được nhờ vào
đầu tư tích lũy qua một thời kì dài vào khoa học cơ
bản, nghệ thuật, những hình thức đào tạo bậc cao
chuyên sâu, số lượng lao động đào tạo cao trong
những chuyên ngành hẹp hoặc những hình thức chi
tiêu xã hội khác như quốc phòng hay y tế. Những
yếu tố này là biểu hiện của lịch sử thịnh vượng lâu
dài (ví dụ về các ngành này như công nghệ sinh học,
dịch vụ giáo dục, hàng không vũ trụ và hàng hóa
quốc phòng). Nhóm thứ ba là các ngành công nghiệp
trong đó lợi thế cạnh tranh được bảo vệ nhờ lợi thế